KHÉP MÌNH KHUÔN ĐẠO KHỎE KHÔNG CON?
      Đàn tại gia Lệ, Đa Kao ngày 3-6-Đinh Dậu
                 Ngọ thời 30-6-1957
                 Phò Cơ: Tượng, Lệ

CAO ĐÀI TIÊN ÔNG, NGÔ TIÊN ÔNG Thầy mừng các con,

Khép mình khuôn Đạo khỏe không con?
Bể khổ nhìn chi chịu mỏi mòn,
Biển Thánh Non Thần hằng bữa lượn,
Không hơn dòm tục dạ xàu thon.

Khuôn Đạo đặt mình thật an như biển lặng, nhưng nào các con há chịu. Cứ sửa hàng rào của Đạo Trời, một ngày một lấn ranh, bảo sao thân con không khô như cây héo, bữa bữa lá rủ cành. Bận áo dà lòng chưa dứt tục, thì bảo sao tránh khỏi những gai chông, rồi các con lại kêu Thầy gỡ giùm gai cho con. Khờ thay!

Đạo Thánh nào ai hưởng biết mùi,
Đào ngon đặng nếm thật nhàn vui.
Lóng nghe lượng điển mùi đào tửu,
Hải ngoại xa khơi, lữ khách vời.
Dời non chằng khó, khó dời tâm,
Đất trược mà ai cũng chịu nhầm,
Nghe đặng lời thanh quỳ gối lạy,
Mấy ai được nhỉ! Nhọc lần thâm.

Thêm một giờ trong bốn buổi thì các con khỏe lòng làm sao. Nhưng các con không nghĩ, trông cho qua vì sợi dây đời lơ lảng mà mất chỗ sai cơ chi vậy?

Đầu non không bước chơn lùi,
Lên cao cẳng nặng chịu lùi nhẹ chân.
Chí cao cả, Non Thần dễ tới,
Nào gió thanh lại với điển Trời.
Lành thay một túi chơi vơi,
Khắp trong thế giới vẽ vời ai hay.

Thầy ban ơn, Thăng.

        VÔ LỰ VÔ ƯU THONG THẢ TRÍ
Chiếu Minh Long Ẩn Đàn, Đêm 28-6/1-7 Đinh Dậu
                 26/27-7-1957

CAO ĐÀI THƯỢNG ĐẾ CHƯỞNG GIÁO THIÊN TÔN
                Đại hỉ chư Môn Đệ,
(Chư Đệ Tử đọc bài “Dưng Bồ Đào” đến câu
“Tiên Ông hoan lạc kiết trinh tường” thì Thầy tiếp:)

               THI:
Trinh tường giáo lý Đạo Tam Thanh,
Dạy phép tu tâm dưỡng tánh lành.
Cửu tải công thành Đơn chiếu hạ,
Viên minh nhứt bửu chứng cao danh.

Danh cao lợi cả ở trần gian,
Không sánh Non Tiên một chữ “nhàn”.
Vô lự vô ưu thong thả trí,
An nhiên thanh tịnh dưỡng Thần quang.
Thần quang ẩn phục tại song mâu,
Xuất nhập tùy cơ Đạo nhiệm mầu.
Chiếu diệu huy hoàng minh Chánh Pháp,
Linh Sơn hội thượng hiện Ni Mâu.

Thầy miễn lễ, các con an tọa.
Người học Phật tu Tiên cần giữ đúng theo Chơn truyền Chánh Pháp là trong luyện, ngoài trau, bền tâm trì chí, lâu ngày mới đặng hoạt bát huyền cơ, tri kim hoán cổ. Điều cần yếu của sự tu luyện là phải để tâm cho thanh tịnh, phẳng lặng như nước đựng trong bầu thì Minh Châu mới kết tụ, rồi tứ thời lo điều dưỡng lần lần mới sản xuất Anh Nhi, gia công lo luyện hình mới đặng xuất ly khổ hải.

               THI:
Đạo chia ba bực thế hai đường,
Bí Pháp tương truyền khắp bốn phương.
Chọn kẻ hồi tâm tu khắc kỷ,
Lựa người tỉnh ngộ luyện Chơn Dương.
Bến mê xa lánh điều vinh nhục,
Bờ Giác lần lên hưởng vẹn bường.
Một kiếp tu hành danh rạng chói,
Muôn thu tên đứng bộ Tiên hương.

Thầy chứng lễ kỉnh dưng và lòng thành nguyện của các con đàn nay. Vậy Thầy từ bi cho biết TOÀN cũng dày công học tập Đạo Thầy, cho nên đến ngày viên mãn, Thầy thâu về Tiên Cảnh phụng sự nơi Thiên Môn. Thầy giải rành cho các con hiểu. Ờ vào thời kỳ thưởng phạt hiện tại, Tứ Vị Đế Quân trấn giữ bốn phương Trời đều đặng gia tăng cấp bực. Bởi vậy cho nên trước kia Thầy đã thâu HUỲNH về trấn giữ Nam Phương với danh hiệu NAM THIÊN MÔN ĐẾ QUÂN làm đầu trong bốn vị Đế Quân tương lai. Rồi mãi đến ngày nay Thầy mới thâu TOẢN về giữ Bắc Phương với danh hiệu là BẮC THIÊN TÔN ĐẾ QUÂN. Vậy Thầy hạ lịnh cho giáng điển đàn trung để cùng các con nhứt thời hội ngộ. Vậy các con tiếp cầu Thầy thượng ỷ.
TIẾP CẦU,

             THI:
BẮC Ba nay đã mãn niên kỳ,
THIÊN ý định rồi Lão phải ghi.
MÔN thượng vào ra chầu Thánh Chúa,
ĐẾ QUÂN thanh sử đặng tên ghi.

Lão đắc lịnh giáng điển đàn nay, trước hết để lời chào mừng tất cả các bạn Đồng Đạo tri âm còn ở thế, rồi kế đó Lão để lời cảm tạ ân thâm và nghĩa trọng của Chư Hiền Huynh Đệ và Tỷ Muội đối với Lão lúc còn tại tiền cũng như cơn quy liễu.
Lão mời Chư Hiền Hữu an tọa.
Từ ngày dứt bỏ đặng xác tục đặng xác tục rồi, hồn Tiên rất khoan khoái chốn Non Linh Cảnh Báu. Rồi thầm nghĩ lại cuộc đời như giấc mộng quỳnh lương, như bèo mây tan hiệp. Kiếp làm người phải trải qua biết bao nhiêu phen thạnh suy biến chuyển, vinh nhục đổi đời, chẳng khác nào bức tranh vân cẩu thiên hình vạn trạng thay đổi liền vô, chẳng có chi bền bỉ cả. Thế mà người đời chẳng mấy kẻ biết hồi tâm tự tỉnh để lánh tục tầm Tiên tức là tầm Cơ Siêu Phàm Nhập Thánh. Cũng vì tại quá ư tham luyến bả đỉnh chung trần, nên để cho mồi lợi danh câu nhử. Rồi kẻ thì cứ thao túng trên đường danh, còn người lại miệt mài trên nẻo lợi đặng có đào tạo tội tình, gây câu nhơn quả trả mãi không rồi, luân hồi chẳng dứt.
Nhắc đến chữ “danh” thì ở vào thời kỳ loạn ly khốn khổ, đâu có những chữ danh chính đáng cao thượng, chỉ có những danh nhơ nhớp đào tạo trên sự giết chóc lẫn nhau, xây đắp trên sự mưu hại lẫn nhau. Còn bàn qua chữ lợi thì gặp lúc đời khuynh nguy tàn tạ, thiên hạ cạnh tranh nhau để giựt giành sự sống thì có rất ít điều lợi liêm khiết trong sạch, còn phần nhiều chỉ là cái lợi bẩn thỉu, thâu thập trên giọt mồ hôi nước mắt của đồng bào.
Như vậy thì đường danh cũng đáng khinh, còn nẻo lợi cũng đáng bỉ, thế mà hầu hết nhơn loại trên quả địa cầu đều tham luyến chuộng ưa và mê mết mới là oái oăm cay nghiệt cho chớ.
Ngày nay cổi đặng xác phàm nặng nề trọng trược che lấp sự minh quang của Linh Tánh rồi, Lão mới biết Cơ Trời rất nên u hiển, Máy Tạo hết sức nhiệm mầu, rồi càng gẫm lại càng vui. Từ khi đặng Đơn thơ hạ chiếu về phục sự nơi Thiên Môn, Lão có ba điều mừng đáng kể ra đây để cho chư hiền hữu nội đàn đều mừng vui chung với Lão:
- Một là mừng vì đời tu giữ đúng theo Chơn truyền Chánh Pháp, khỏi phạm Luật Thiên Điều vì biết tuân lời giáo hóa.
- Hai là đặng rổi rảnh nợ trần Kim Thân phục vị, từ đây đặng thoát khỏi vòng cương tỏa buộc ràng, kiếp trầm luân khổ đọa.
- Còn ba là mừng thấy chư hiền hữu biết trọng câu Đạo đức, mến bạn thương Thầy hằng lo tô điểm cho Cơ Đạo Trời đặng vẻ vang miên viễn hầu có roi truyền cho đời hậu tấn độ kẻ thiện duyên tu Tiên đắc Phật.

              BÀI:
Hồi tưởng lại ngày còn tại thế,
Cũng ghe phen khó dễ trải qua.
Cũng mưu cũng kế vậy mà,
Cũng toan vùng vẫy thoát ra lồng trần.

Trót đã lỡ mang thân phàm tục,
Phải chia vinh sớt nhục với đời.
Rủi may do ở số Trời,
Người đâu đủ sức đổi dời sông non.

Trá ngoa lắm hao mòn âm chất,
Tính toan lo đặng thất nào hay.
Luật Trời báo ứng không sai,
Làm người tua khá dồi mài Điểm Linh.

Chữ Đạo đức TRUNG trinh tiết liệt,
Thiệt một đời vui biết ngàn thu.
HUYÊN đường hưởng phước thanh u,
Nhờ công khổ hạnh luyện tu Đạo Trời.

GIỎI là biết tỉnh thời ngộ thế,
MẨN đạt thông thức lệ vẹn gìn.
TRUÂN lòng nay đặng hồi minh,
Phước hồng thấm nhuận HUỲNH đình luyện phanh.

NHƠN đức hậu lưu hành vạn ĐẠI,
TRUYỆN kinh truyền hòa giải môn sanh.
TIỀN căn TẤN bước đường lành,
LỘC Trời ban bố phước thanh hưởng nhờ.

MÂU rõ đặng Huyền Cơ Diệu Pháp,
DĨ tuân hành phù hạp luật công.
NỮ lưu Đạo đức phổ thông,
CÚC hoa CẨM tú xuân phong nhẹ nhàng.

Đây luận qua gia đàng thế tục,
Muốn ngày sau hưởng phúc Trời dành.
Nay lo lập chí tu hành,
Lánh đường thế chấp tử sanh luân hồi.

             THI:
Điển lành Sư Phụ tứ gia ban,
Đạo hữu nữ nam nội bửu đàn.
Bả trảng bồ đào cam giá tửu,
Chung vui hoan ẩm huệ minh quang.

Lão kiếu chư Hiền Hữu. Thăng.

PHÁP THÌ HAY BIẾN, BIẾN HÓA THÌ PHẢI LẦM
Đàn tại gia Lệ, Đa Kao ngày 2-7-Đinh Dậu
        Ngọ Thời 28-7-1957
        Phò Cơ: Tượng, Lệ

CAO ĐÀI TIÊN ÔNG, NGÔ TIÊN ÔNG Thầy mừng các con,

Ngọn gió đông phong mật nhiệm cầu,
Bồ Đào ân tứ Đạo truyền sâu.
Thế gian khó hưởng thanh cơ phổ,
Nhẹ gót hương trầm một túi thâu.

Thâu vào một túi nhẹ nhàng không,
Một lúc say mê vượt cánh đồng.
Thơ thẩn nương mây điềm khó tạo,
Vì Cơ Đạo Pháp hiểu mà không.

Vì không phân biệt lối mà đi,
Nếu biết các con há dại gì?
Cơ khảo nan tri, tri há vấp,
Vấp rồi mới hiểu dấu còn ghi.

Các con là bực tập hiền và lưu ký Đạo Pháp; Pháp thì hay biến, biến hóa thì phải lầm. Lầm mà các con không phân đặng chỗ đó, là khó vậy. Không chi hơn là phân thanh. Chịu khó thật lúc phân thanh rồi con sẽ thấy bụi trược. Trược lúc các con mới tu là trược nặng; nên các con còn dễ phân. Còn lúc đây Thầy chỉ cho các con là trược rất khó phân, vì Đạo Pháp của con đã đến lúc … thì con cần phải thật tịnh, Bồ Tát mới minh cho con khỏi sai lạc đường.
Càng gần Tây Phương thì càng gặp khó. Vậy nên các con tu càng lâu thì nên thận trọng. Thầy mừng các con và ban ơn Bồ Đào cho các con minh mẫn Đạo Tâm.
Thăng.

KHÔNG CHỖ NÀO LÀ KHÔNG THẦY CHỨNG KIẾN
Đàn tại gia Truyện, Đêm Rằm tháng 7 Đinh Dậu
         Tý thời (10-8-1957)
         Phò Loan: Tượng, Tri

CAO ĐÀI TIÊN ÔNG, NGÔ TIÊN ÔNG
Lễ Trung Nguơn Thầy mừng các con và miễn lễ các con.

Trăng thanh giá ngự buổi Trung Nguơn,
Chiếu điển hồng ân thế gội nhuần.
Biết nẻo Thiên Đường tìm Cửa Đạo,
Trái oan rửa sạch vạn thanh bường.

Thanh bường con trẻ gắng công tu,
Một kiếp giồi trau cá hóa cù.
Đạo Pháp tinh chuyên, chuyên khắc kỷ,
Ông mô cũng chịu Luật Nhà Tu.

Thầy mừng các con chí cả đường dài tinh chuyên luyện tập: tập chừa nẻo tối, hằng bữa tầm nẻo quang minh, nhưng cũng chưa rằng đủ, còn thiếu sót nhiều. Ngày mà các con đặng biết tương lai và hiện tại chừng ấy thì các con không còn biết ban đêm hay ban ngày. Vì đâu đâu chơn trời góc biển, kẹt núi hang cùng thì các con cũng sợ Luật Thiên Nhiên, không chỗ nào là không Thầy chứng kiến.
Chỗ đó là các con tột vui. Hiện nay là các con được vui, được thấy cái Đạo vậy thôi, mà các con còn chịu cực. Ngày các con toàn thuần dương chừng ấy mặc các con vui mà hưởng lấy một mình một cõi.

           THI BÀI:
Trung Nguơn giáng bút để lời,
Các con hằng tập Đạo Trời tinh ba.
Chỗ TỐI LẠC thông qua nẻo bí,
Nhờ siêng tu Huyền Bí Đạo Trời.

Còn đâu thế sự luân vơi,
Lòng không còn bợn của đời nhử câu.
Đạo nặng gánh một bầu võ trụ,
Mãi chuyển luân cho nụ thành hoa.

Nấu nung cho được điều hòa,
Âm Dương hai tám mới là bình cân.
Còn nặng nhẹ đồng cân treo trễ,
Thì con ngoan đâu để nhắc hoài.

Biết rằng gánh nặng oằn vai,
Ngày ngày mãi gánh, gánh hoài cũng xong.
Đó là Đạo ngoài vòng thế sự,
Đối với Đời lưỡng lự chần chờ.

Đoạn tình đừng tưởng ước mơ,
Ngày qua mãi hẹn không ngơ cho rồi.
Bề ngoài cũng ngoài môi thế sự,
Đoạn tâm trong chẳng khứ nể tình.

Bận lòng nẻo quấy đường minh,
Đạo Tâm năng giữ phận mình thoát ly.
Dẫu cho đời lắm ích gì,
Trá ngoa không hổ một khi sai lời.

Thầy ban ơn chung bữa đàn Trung Nguơn: các con bồ đào hoan ẩm mà phấn chí tu hành. (DUNG…).Thăng.

ĐẠO PHẢI CHƠN, NGƯỜI KHÔNG CHƠN KHÓ HÀNH ĐẠO
Đàn tại gia Lệ, Đa Kao ngày 1-8-Đinh Dậu
         Ngọ Thời (25-8-57)
         Phò Cơ: Tượng, Lệ

CAO ĐÀI TIÊN ÔNG NGÔ TIÊN ÔNG ,Thầy mừng con,

CAO nhờ tu kỹ Pháp Trường sanh,
ĐÀI hạ trần ai mãi giựt giành.
TIÊN Phật từ bi năng cảm ứng,
ÔNG Trời thầm xót kẻ còn manh.

Manh tâm chưa ngộ buổi canh tân,
Độ thế từ tâm đại tối cần.
Cảm hóa người đời chưa cảm hóa,
Thì con rèn tập mở hồng ân.

Thầy thấy nhiều con chưa gài sáu cửa. Tự mình chưa gài sáu cửa mới thấy đặng thế gian. Rồi nhiều con còn trắc ẩn, nhưng chỉ trắc ẩn cho mình còn sợ cửa gài ngõ đóng. Đã là thế gian, thế gian mà gian là thường. Ngày mà các con biết chơn, đương hành cái Đạo Chơn thì các con cũng người thế gian vậy. Đạo phải Chơn, người không Chơn khó hành Đạo. Các con còn thấy những sự trái tai gai mắt là các con chưa cổi đặng nợ oan khiên. Các con rán tu cho kỹ, có mây lành che chở thì không còn những sự trái. Nếu còn thấy trái thì rán tu ngày tu đêm cho lòng “không” chói rạng, bửu bối đựng một bầu; Cơ Trời một tay nắm trọn thì những sự chi chi cũng không còn đeo đai nơi cửa động.

Nực chi thế sự nhơn tình,
Trắng đen dám đổi bực mình mà chi.
Kìa bờ Giác đường đi đi mãi,
Nhờ căn xưa hối cải lần quy.

Lóng nghe rỉ rả ngâm thi,
Cơ đồ một dãy thông tri diệu huyền.
Nhìn thế sự đảo điên cũng bởi,
Thau mà vàng qui giới không tuân.

Nước xuôi cứ chảy không ngừng,
Chạy đua danh lợi tuổi xuân còn gì.?
Ngày nay quyết quy y Cửa Phật,
Sáu cửa gài chơn thật kềm răn.

Dầu chi cũng rán tập dằn,
Ngày qua rồi cũng trang bằng khó chi.
Nẻo Tiên Phật từ bi vị chủ,
Bực Đại Thừa lý thú hằng vui.

Cảm thông mối Đạo ngọt bùi,
Mới lơ tai điếc, mới ngơ sự đời.
Người “chơn” tập chiều mơi lạc thú,
Thú “chơn” là cẩm tú giang sơn.

Nẻo “chơn” con khỏi giận hờn,
Lòng trơn không bận thiệt hơn ích gì?
Vui ngày vui chữ quy y,
Mặc cho ngoài ngõ kẻ đi người về.

Thầy ban ơn chung, Thăng.

Trở Lại Thư Viên Chiếu Minh

Mời xem tiếp :

Đạo Của Thầy Bất Ly Tam Ngũ

Tánh  Mạng   Hay  Khí  Thần  

Qui- Tông   Chơn- Giáo

Tề  Thiên  Đấu Với Hồng  Hài

Nữ   Đạo  Tu  Chơn  

Đan  Cốc  Sinh Thần  Thủy 

PHÁP CỦA TÔN BẤT NHỊ

PHONG ĐÔ ĐẠI ĐẾ XỬ ÁN

NGŨ LIÊN HƯƠN  THI