BÀI CHỐN BỒNG LAI
(Chép đúng theo di bút của Thầy để lại).
Chốn Bồng Lai là nơi thanh tịnh,
Thú chiều ưa trăng cảnh nước người.
Gió thanh quét sạch mùi đời,
Tinh trong sơn thủy cuộc ngoài càn khôn.
Lần qua hải chốn hầu môn,
Công danh biệt ngoại cầm tôn như nhàn.
Gậy lê dạo chốn Quảng hàn,
Dấu kiều còn tạc Minh Hoàng thuở xưa.
Hội đào một cuộc say sưa,
Mê mang chẳng tám ngàn thừa xuân thu.
Trường sanh có thuốc nhiệm mầu,
Quạ vàng sẵn nấu một bầu đơn sa.
Nghêu ngao vui rạng yên hà,
Tối vào kiểng thánh sớm ra non thần.
Trải qua mấy cuộc phong vân,
Tay nưng bầu cúc, chơn lần vừng mây.
Tùng reo dễ gió lung lay,
Giọng đờn thắp thoáng dựa tai đưa vào.
Lần qua khỏi vực bờ đào,
Cuộc cờ vô sự anh hào dễ ghê.
Mượn chơn hoa thiểu lần về,
Tiếng vàng nắm đất thêm ghê anh hùng.
Mây giăng mấy thức giao long,
Họa đồ cậy có hóa công vẽ vời.
Ba non trong của biển trời,
Gió hòa trăng rạng nước người như xưa.
Hoa thơm trăng tỏ tình ưa,
Suối đờn tai đẹp chim ca ý nhàn.
Lìa nơi bệ ngọc đền vàng,
Lánh nơi phàm tục vui đàng thiên thai.
Luyện mình chẳng nhiễm trần ai,
Linh đơn dồi luyện, linh đài dựa nương.
Dạo chơi đến cảnh Nhạc dương,
Hiềm vì phàm tục khôn đường lễ nghi.
Biết đâu ra khỏi tương tri,
Ðồng tâm đồng chi có kỳ thảnh thơi.
Giãi kinh Chốn Bồng Lai
Thi Bài:
Hôm nay Thầy chuyển Minh Tâm
Để Thầy tiếp điển cao thâm giãi bài
Giãi kinh bài (Chốn Bồng Lai )
Để con tường tận nghĩa bài kinh đây.
Các con chú ý nghe Thầy,
Giờ đây Thầy giãi con Thầy tường tri.
( Chốn bồng lai ) đó khắc ghi,
Là nơi thanh tịnh chớ gì đó con.
Là nơi thanh cảnh bồng non,
Thiên Thai cảnh lạc các con nhớ rành.
Bồng Lai là chốn cảnh thanh,
Non bồng cảnh lạc Cha lành ngự đây.
Non tiên nước nhược chốn nầy,
Bồng Lai Tiên cảnh Phật Thầy Thánh Tiên.
An nhàn lạc cảnh Thiêng Liêng,
Nhàn thanh thanh cảnh Phật Tiên ngự à.
Trăng thanh gió mát điều hoà,
Huyền vi bí diệu mấy toà lầu Tiên.
Nơi đây đâu nhiễm trần miền,
Cảnh thanh Tiên Phật nhà Tiên cảnh bồng.
Bụi trần phất sạch (Chơn không )
Mùi đời phất hết khó mong nhiễm trần.
Các hàng Tiên Phật Thánh Thần,
Cảnh trần xa lánh non thần ngự lai.
Tình ưu sơn thuỷ hằng ngày,
Việc trần phất sạch ra ngoài Càn Khôn.
Lần qua hải chốn hầu môn,
Công danh biệt ngoại cầm tôn như nhàn.
Đạo mầu bí diệu rỏ ràng,
Pháp tu bí ẩn, ẩn toàn huyền vi.
Luyện tu, tu luyện vô vi,
Vận hành Đạo pháp diệu kỳ pháp luân,
Châu Thiên chuyển vận huân chuân’
Máy Trời vận chuyển chín từng thông giao.
Lần qua các ải trước sau,
Tử trao sáu đứa ly hào chẳng lơi.
Công phu bốn buổi tứ thời,
Lục long vận chuyển máy Trời chuyển xây.
Vòng cầu pháp chuyển vơi đầy,
Hà sa đung đẩy gió mây vận hành,
Để mà lóng trược phân thanh,
ôn lương hàn nhiệt lập thành đồ thơ.
Mật ngôn Thượng Đế huyền cơ,
Cơ Càn máy pháp đồ thơ pháp truyền.
Đồ thơ bí pháp chơn truyền,
Mật ngôn mật niệm con hiền niệm danh.
Ngọc Hoàng Thượng Đế Thiên Thanh,
Mật truyền tâm ấn vận hành đồ thơ.
Chuyển xây Đạo pháp bốn giờ,
Long thăng hổ giáng con thì rỏ thông.
Ngọc Hoàng Thượng Đế tạo công,
Con lành mật niệm nội công mật hành.
Chuyển luân vận chuyển vòng quanh,
Theo đường tiểu lộ nghịch hành đó đa.
Châu Thiên vận chuyển Hà Xa,
Định tâm phất sạch hết mà tế vi.
Hoả Hầu vận chuyển cung Ly,
Hầu môn là đó con thì rõ thông.
Môn là cửa đại thuộc Khôn,
Hoả Hâù vận chuyển bảo tồn Chơn Linh.
Hoả Tinh Tam Muội siêu hình,
Đốt tiêu nghịêp quả vô hình đó đa.
Tham sân ái ố cái ta,
Công danh biệt ngoại phất mà hành vi.
Loại trừ ra khỏi tâm đi,
Cầm Tôn phải hiểu đó thì cao siêu.
Cầm là Tâm giữ sớm chiều,
Tôn là Thượng Đế Linh Tiêu là Thầy,
Tức con thường niệm danh Thầy,
Luôn luôn mật niệm như vầy đó con.
Ngọc Hoàng Thượng Đế lời son,
Các con phải nhớ lời son niệm hành.
Phất trần phất hết nhớ rành,
Tâm con thường lạc thường thanh tịnh nhàn.
Gậy lê dạo chốn Quảng Hàn,
Dấu Kiều còn tạc Minh Hoàng thuở xưa.
Con tu thọ pháp đại thừa,
Phải suy phải hiểu nhặt thưa lý mầu.
Gậy nầy phải hiểu cao sâu
Chơn Dương thiết bản Oân Hầu Tề Thiên.
Lẻ đâu thọ đặng chơn truyền,
Gậy nầy để biết ý riêng Tâm phàm.
Thất tình lục dục mến ham,
Gậy Thần đã phá tánh phàm Quĩ Ma.
Thất tình lục dục đó đa,
Đoản côn phất sạch tà ma vô hình.
Tức là Tâm niệm ‘’ Chơn Kinh ‘’
Danh Thầy Thượng Đế chi linh Cao Đài.
Pháp tu điêu luyện hằng ngây,
Lục long mật niệm hoài hoài nội Tâm.
Vận hành pháp Đạo cao thâm,
Danh Thầy Thượng Đế huyền thâm siêu hình.
Thanh nhàn lạc cảnh siêu linh,
Chuyển luân Đạo pháp tâm minh huệ loà.
Dạo chơi khắp chốn ta bà,
Đó là thường chuyển Hà Xa quây điều.
Nhìn xem nước lửa riu riu,
Vòng cầu pháp chuyển phiu phiu đó à.
Tiền Nhâm hậu Đốc đó đa,
Vận hành Đạo pháp tam toà khai thông.
Cao Đài Thượng Đế Tiên ông,
(Ngọc Hoàng Thượng Đế hoá công Thầy Trời)
Vòng cầu pháp chuyển đầy vơi,
âm Dương chuyển mạch chuyển thời pháp Tiên.
Hà Xa vận chuyển liền liền,
Theo đường Nhâm Đốc con hiền hành y.
Định tâm mật niệm Từ Bi,
Ngọc Hoàng Thượng Đế vô vi Thầy Trời.
Quảng Hàn con hiểu đó thời,
Là cung Thượng Đảnh trên thời đầu con.
Ở sau đầu của các con,
Vận hành Đạo pháp lời son nhớ rày.
Quảng Hàn chất lạnh tụ ngay,
Cung Trời con đó, đó thời Tiểu Thiên.
Dấu Kiều con hiểu nhớ liền,(1)
Dấu là dấu tích con hiền nhớ đa.
Cũng là dấu vết xưa mà,
Nay còn tạc để Trời Cha Minh Hoàng.
Minh là Nhựt Nguyệt phát quang,(2)
Minh là tâm sáng rỏ ràng chẳng sai.
Hoàng là Thượng Đế Cao Đài,
Đó là Đại Đức Ngôi Hai lâm trần.
Mở khai Huỳnh Đạo Đạo bần,
Kỳ ba cứu thế Thiên ân độ trần.
Xưa nay Đạo Đức Thiên ân,
Cha Trời Thượng Đế độ dân thoát nàn.
Thiên Khai Huỳnh Đạo Đạo Vàng,
Thần Tiên Thánh Phật Hội bàn Đào đây.
Cờ Tiên rượu Thánh vui vầy,
Hội cùng Tiên phật hội này vui thay !
Luyện tu tu luyện mỗi ngày,
Để cho tam bủu nó rày kết đơn.
Tinh Thần Khí đó đơn nguơn,
Đồng qui hội hiệp đại đơn đắc thành.
Tam gia qui kết đành rành,
Tam hoa kết tụ đắc thành Kim Thân.
Diên Ngân Kim Tháp hiệp lần,
Bồ Đào Tiên tửu luyện Thần hiệp qui.
Rượu Tiên uống đặng diệu kỳ,
Tâm thần khoái lạc lâm ly say mùi.
Tích xưa lưu để lại đời,
Kiều đây phải hiểu đó thời Kiều Thiên.
Ngày nay còn vẫn lưu truyền,
Tích xưa lưu để lưu miên miên trường.
Biết tu tập luyện thường thường,
Thường thanh thường tịnh tâm thường tịnh tham.
Minh minh yểu yểu thiền tham,
Từ xưa lưu lại tám ngàn xuân thu.
Trường sanh có thuốc nhiệm mầu,
Hoa vàng sẳn nấu một bầu đơn sa.
Trường sanh con hiểu đó là,
Sống lâu chẳng chết đó là ‘’Chơn Linh.’’
Con tu tạo được nhị hình,
ắt là sẽ đặng trường sanh đời đời.
Nghĩa là tu luyện đắc thời,
Phật Tiên chứng đặng đời đời trường sanh.
Luyện tu bí pháp đành rành,
Thuốc Tiên phải biết con lành nhớ ghi.
Kim đơn thuốc quí đó thì,
Luyện tu qui kết tam qui đó mà.
Tinh Thần Khí hiệp Tam Hoa,
Diên ngân kim báu ba nhà hiệp qui.
Luyện Tinh thành thuốc chớ chi,
Kim Đơn uống đặng đắc thì Phật Tiên.
Đạo mầu thật rất diệu huyền,
Nhiệm mầu bí diệu thuốc Tiên đó mà.
Đạo mầu bí nhiệm đó đa,
Tam huê hiểu đó con thì tường tri.
Hoa vàng con hiểu đó thì,
Kim thân cũng có con thì rỏ thông.
Pháp mầu vận chuyển nội công,
Đó là nấu thuốc thần thông đó trò.
Kim đơn kết đắc hết lo,
Kết bầu đơn dược bụng to thai thành.
Tức là Thánh tử nhi anh,
Kim thân hết hoại Đạo thành đó con.
Nhị hình kết đặng vuông tròn,
Mặc tình du hí lầu son Cung Đình.
Con tu luyện Đại Đạo Huỳnh,
Tâm minh huệ sáng Huệ Minh đó mà.
Nghêu ngao vui rạng yên hà,
Tối vào kiển Thánh sớm ra non Thần.
Con tu luyện đặng Kim Thân,
Chu du tự tại thoát trần đăng Tiên.
Mặc tình du ngoạn khắp miền,
Nom bồng nước nhược cảnh Tiên ra vào.
Hải hà biển cả Trời cao,
Mặc tình du ngoạn thật là mừng vui.
Nom bồng Tiên cảnh tới lui,
Phỉ nguyền tự toại tâm vui thanh nhàn.
Tối thì trở lại thanh san,
Trầm tư mạc tưởng tâm an tham thiền.
Sớm thời lui tới Đào nguyên,
Chu du khắp cả cảnh Tiên non bồng.
Cũng là dạo khắp núi sông,
Cũng là biển cả bao vòng Càn Khôn.
Ngày đêm tu tịnh pháp môn,
Để cho minh sáng bảo tồn Chơn Linh.
Đó là tạo đặng nhị hình,
Kim thân bất hoại siêu linh minh thần.
Trải qua mấy cuộc phong vân,
Tay nâng bầu cúc chân lần vầng mây.
Con tu con nhớ Thầy đây,
Giãi phân tường tận con Thầy rỏ đa.
Tu hành cực khổ lắm mà,
Bao cơn khảo đảo lệ nhoà đôi mi.
Công phu phải chịu cú lì,
Mặc tình khảo đảo tâm thì siêng tu.
Dù bao sóng gió tuyệt mù,
Nhứt tâm tiến tới công phu đủ đầy.
Dù cho sóng gió phũ vây,
Mặc tình cứ tưởng ân Thầy hộ ban.
Mặc kệ khảo đảo nào than,
Cuộc đời thay đổi nào màn đó đa.
Nhứt tâm tưởng niệm Trời Cha,
Đạo mầu cứ luyện nghiệp mà tiêu tan.
Công phu tập luyện kỷ càng,
Pháp hành giử trọn đá vàng nào phai.
Luyện tu tu luyện mỗi ngày,
Vận hành pháp Đạo như ngoài Trời đa.
Trải qua ba chập đó mà,
Trược nhơ nhuể nhảy chảy ra ước mình.
Cũng như Trời Đất chuyển mình,
Cơn mưa đã đến con in hiểu à.
Công phu giống hệt đó đa,
Tứ thời luyện Đạo thật là cam go.
Cũng như mưa gió bão to,
Thân mình tầm tả con mà hiểu chưa.
Tay nâng bầu cúc sớm trưa,
Đó là giải tán chiều trưa khuya à.
Búng chân nhúng cẳng dậm mà.
Các bộ chuyển xã chân lần vầng mây.
Tòng reo để gió lung lay,
Giọng đờn thấp thoáng dựa tai đưa vào.
Luyện tu tâm phải nhìn vào,
Nội tâm ghi nhớ ly hào chớ lơi.
Trường canh độ số đó thời,
Nhịp nhàn độ số con thời rỏ thông.
Dẫn Đạo chuyển chạy giáp vòng,
Vòng cầu pháp chuyển hành thông pháp hành.
Luyện tu gìn giử trường canh,
Y theo khẩu khuyết mà hành đó con.
Nghiêng tai nghe rỏ vọng lòn,
Nghe trong Đạo chuyển tâm con tỏ tường.
Bước đi từ bước liệu lường,
Dẩn Thần cùng Khí niếu nương nhau mà.
Thì con ghi nhớ đó đa,
Thần Khí cùng chuyển đi mà với nhau.
Tai nghe gió chuyển rì rào,
Du du chuyển pháp riu rao mát đầu.
Vận hành Đạo pháp thâm sâu,
Qua khỏi tam ải vực sâu đó là.
Vĩ Lư Thần chuyển vượt qua,
Thượng thăng đến chốn gọi là Quãng cung.
Quãng hàn thấu đến Thiên cung,
Thông Thiên côn đảnh côn lôn phi ngoài.
Trên non cảnh thượng thiên thai,
Thần phi xuất khỏi ra ngoài Càn Khôn.
Mừng vui chi chi xiết xuất hồn,
Rượu Tiên cờ Thánh ôn tồn nhàn thanh.
Luyện tu Đạo quả đắc thành,
Thanh nhàn vô sự anh hào dể ghê.
Nghĩa là trọn vẹn mội bề,
Đạo thành chứng quả trở về Bồng Lai.
Không tu phải chịu đoạ đày,
Luân hồi phải chịu trả vay luật Trời.
Xác kia phải chịu tơi bời,
Nắm mồ còn đó xác thời rã tan.
Anh hùng còn tiếng xương tàn,
Nắm mồ vô chủ rỏ ràng đó con.
Anh hùng vì nước vì non,
Anh hùng cũng phải đời tàn mạng vong.
Luyện tu tập luyện tâm không,
Pháp hành vận chuyển nội công vận hành.
Ngày đêm vận pháp phân thanh,
Phân thanh khử trược con lành rỏ đa.
Pháp tu thầy chỉ đó mà,
Thì con hành đúng đắc mà Đạo chơn.
Lâu ngày kết tụ đơn ngươn,
Thì con đắc được Đạo chơn đó hề.
Mượn chân hoả thiêu lần về,
Tiếng vàng nắm đất thêm ghê anh hùng.
Chơn là Chơn đạo độ chung,
Hoa Đàm đắc quả hiệp cùng Tam Hoa.
Diên ngân kim tháp đó mà,
Luyện thành đúng độ ắt là mới nên.
Luyện tu thì phải tâm bền,
Bao nhiêu bẩy nọ đừng quên đó mà.
Mây giăng con hiểu đó đa,
Đó là bẩy rỏ nó mà bao giăng.
Nhờ tâm giác ngộ siêu đằng,
Thọ tu chánh Đạo thượng tầng pháp môn.
Thức là thức tỉnh tâm hồn,
Luyện tu Đạo pháp Càn Khôn hiệp hoà,
Đó là nghĩa lý sâu xa,
âm Dương ký tế đó là giao long.
Nghĩa là rồng cọp chung đồng,
Vận hành Đạo pháp nội công luyện hành.
Tâm minh huệ sáng vận hành,
Hoạ đồ sẳn có Cha lành truyền cho.
Dò y theo đó lần dò,
Hoá công Thượng Đế ban cho phép mầu.
Luyện tu Long Hổ phục đầu,
Chuyển xây máy pháp thoát bầu tử sanh.
Ngọc Hoàng Thượng Đế thiên thanh.
Đó là đại đức Cha lành hoá công.
Cầm quyền Đạo pháp trần hồng.
Mật truyền chơn khuyết nội công luyện hành.
Hà sa lộc trước phân thanh,
Pháp luân thường chuyển vận hành tam hoa.
Tinh Thần Khí hiệp đó là,
Đông qui tụ đảnh gọi là tam hoa.
diên Ngân Kim tháp ba nhà
Hiệp qui đảnh thượng hiện mà ba non.
ở trên thượng đảnh thân con,
Côn Lôn đảnh thượng tam non tụ về.
Gọi là tụ đảnh tam huê,
Thiên Địa Nhơn đó đồng hề như nhau.
Thiên Địa Nhơn có một màu,
Tam tài đều cũng như nhau đó là.
Trời Nhựt Nguyệt Tinh đó đa,
Địa thì Thuỷ Hoả Phong mà rỏ thông.
Con người có chủ nhơn ông,
Tinh Thần Khí đó ẩn trong thân ngươi.
Luyện tu Đạo pháp vận thời,
Gió hoà trăng rạng nước người như xưa.
Luyện tu Đại Đạo thượng thừa,
Hoa thơm trăng tỏ tình ưa ý nhàn.
Tam huê kết tụ rỏ ràng,
Kim thân bất hoại Đạo vàng Trời cao.
Thiên hoa đua nở đó nào,
Mùi hương phưởng phất trước sau khắp cùng.
Hương thơm bay khắp Thiên cung,
Tâm khai tỏ rạng vô cùng minh khai.
Cũng như trăng sáng đêm dài,
Non sông nhuần gọi ơn dày Trời Cha.
Tức là ý nghĩa tâm ta,
Minh khai trí huệ thật là huyền vi.
Người xưa cảnh củ vô vi,
Ngôi xưa lạc cảnh huyền ky non bồng.
Trời thanh gió mát trăng trong,
Quê xưa chốn củ cảnh không nước người.
Luyện tu vẻ mặt vui tươi,
Tai nghe Đạo chuyển như nguôi lòng sầu.
Suối đàn tai đẹp diệu mầu,
Nghĩa là Đạo chuyển bí mầu huyền vi.
Trong Thần thật rất diệu kỳ,
Chim linh tiếng hát vô vi tuyệt vời.
Hoá thân chim đó thảnh thơi,
An nhàn lạc cảnh tuyệt vời thanh cao.
Tâm thanh nhàn lạc đó nào,
Thật là thanh cảnh biết bao là nhàn.
Là nơi điện ngọc đền vàng,
Lánh nơi phàm tục vui đàn thiên thai.
Người tu phất sạch trần ai,
Luyện mình chẳn nhiểm mới tài đức cao.
Dầu cho Vua Chúa ngôi cao,
Bá Vương Quan chức nữ hào tài ba.
Biết tu phàm tục lánh xa,
Đền vàng điện ngọc tâm mà phất đi.
Luyện tu mật niệm Từ Bi,
Lánh nơi phàm tục vui thì Thiên Thai.
Luyện mình chẳn nhiểm trần ai,
Mới là giải thoát linh đài dựa nương.
Xuất thần dạo chốn Thiên Đường,
Non bồng cảnh lạc nhạc dương an nhàn.
Nhạc Trời trổi vọng ngân vang,
Tâm phàm phất sạch vào hàng Phật Tiên.
Hiềm vì cảnh tục trần miền,
Đâu tường nghi lễ cảnh trên Cha Trời.
Biết tu tâm chớ đổi dời,
Tâm phàm quét sạch về nơi ngọc toà.
ắt là thoát khỏi giới ba,
Cảnh trần hắt ám nhảy ra thoát trần.
Luyện tu phục lại ngươn Thần,
Kim thân kết đắc thoát thân luân hồi.
ắt là trở lại vị ngôi,
Đồng tâm đồng chí mình ngồi toà sen.
Hết còn danh lợi đua chen,
Mặc tình sự thế chê khen mặc tình.
Giải thoát thoát khỏi vô minh,
Phật Tiên chứng quả ngọc kinh phản hồi.
Đồng tâm đồng chí thảnh thơi,
Đạo thành viên mãn về ngôi thượng toà.
Thiên cung hồi lại quê nhà,
Mặc tình an hưởng Bửu toà hư không.
Khấu đầu vọng bái Hoá Công,
Cha Trời Thượng Đế Tạo Công Ngọc Hoàng.
Linh Tiêu Thượng Đế Ngọc Hoàng,
Ban ân thăng thưởng hai hàng Phật Tiên.
Nhạc Trời trổi vọng liên miên,
Đồng mừng Thượng Đế thiên niên vĩnh tồn.
Tân tiên bái tạ Chí Tôn,
Sắc truyền Thượng Đế bảo tồn Chơn Linh.
Hồi qui trở lại Ngọc Kinh,
Bồng lai Thiên cảnh Thiên Đình Thiên Thai.
Đó là nơi ‘’ chốn Bống Lai’’
Là nơi thiên cảnh Bồng Lai cảnh bồng. . . .
Đạo mầu luyện đặng tâm không,
Tâm không đắc nhứt mới thông Đạo mầu.
Tức là tâm rạng minh châu,
Cảnh trần đâu nhiểm bửu châu lộ bày.
Tức là chẳng nhiểm trần ai,
Thân tâm chẳng nhiểm linh đài dựa nương.
Xuất Thần dạo khắp tứ phương,
Ngũ nhạc đảnh thượng nhạc dương côn đoài.
Chu du dạo khắp Bồng Lai,
Non tiên nước nhược thiên thai vui nhàn.
Tức là đến cảnh Niết Bàn,
Bồng lai thiên cảnh rỏ ràng thiên thai.
Đây là nơi chốn Bồng lai,
Cảnh Tiên nhà Phật thiên thai non bồng.
Cũng là lạc cảnh chơn không,
Thiên đàn thanh cảnh cảnh bồng bồng lai.
Đó là nơi chôn thiên thai,
Hềm vì phàm tục Bồng lai nào tường.
Biết đâu là chốn Thiên Đường,
Biết đâu Thiên cảnh khôn lường lễ nghi.
Biết đâu ra khỏi tương tri . . .
Đồng tâm tu tịnh có kỳ thảnh thơi.
Cảnh Tiên cảnh Phật cảnh Trời,
Là nơi thanh tịnh đó thời Bồng lai.
Thiên thanh thanh cảnh đó rày,
Đó là nơi chốn cảnh Bồng lai cảnh nhàn.
Nhờ tu luyện Đại Đạo vàng,
Đắc Tiên đắc Phật thiên đàn hồi qui.
Đó là lạc cảnh vô vi,
Đó là thanh cảnh huyền ky niết bàn.
Bồng lai thiên cảnh thiên đàn,
Non bồng cảnh lạc rỏ ràng Bồng lai.
Đây là nơi cảnh thiên thai,
Nhàn thanh cảnh lạc Bồng lai cảnh bồng.
Quyết tu thoát khỏi cảnh hồng,
Trở về thiên cảnh non bồng thảnh thơi.
Đồng tâm đồng chí luyện dồi,
Đạo mầu luyện đắc thoát đời tử sanh.
ắt là chứng đặng quả lành,
Đắc Tiên đắc Phật nhập thành Bồng lai.
Bồng lai thiên cảnh thiên thai,
Nhà Tiên nhà Phật Bồng lai cảnh bồng.
Đôi lời dạy rỏ đục trong,
Để con thấu hiểu cảnh bồng Phật Tiên.
Thiên thai cảnh Phật nhàTiên,
Đó là thanh cảnh cảnh Tiên non bồng.
Đó là Thiên cảnh hư không,
Niết bàn là đó Bồng lai chốn nầy.
Các con hiểu rỏ lời Thầy,
Giải minh tường tận con Thầy tường tri.
Các con ghi nhớ đó thì,
Bồng lai Thiên cảnh đó thì Bồng lai.
Bửu Minh Đàn
(Sư Huynh Minh Tâm giảng giải)
Trở Lại Thư Viện Chiếu Minh