SƠ QUAN SƠ CHỨNG
Tý thời, đêm 01 tháng 7 năm Giáp Dần - Đại Đạo 48 (18.8.1974).

THI
QUẢNG hiệp can chi Đạo phục nguyên,
PHÁP luân ngoại chuyển nội Chân huyền.
THIÊN đồ thể tượng vô nhi hữu,
TÔN lãnh diệu thường bổn tự nhiên.

     QUẢNG PHÁP THIÊN TÔN đại hỷ chư Thiên Mạng.
Giờ nay Tôn Sư thừa lệnh Đức Chí Tôn lược lại phần "Sơ Quan Sơ Chứng" trong phẩm Thượng Thừa, vì đây là phần khởi thủy của cơ nội luyện mà cũng chính là phần quan trọng nhất. Có thông suốt được những yếu chỉ, những tiết tự công phu mới mong chứng thành viên mãn.
Đạo tu Chơn một khi đã đắc quả thì vĩnh viễn, không phải chỉ nhất thời. Nhưng pháp tu lại đơn giản, tu luyện cái sẵn có trong thân tâm con người, không theo pháp thuật ảo huyền hoặc vọng cầu nào khác bên ngoài. Tu đúng pháp sẽ có ấn chứng hiệu nghiệm rõ ràng.
- Thánh Đạo gọi là Đạo Trung Dung, nghĩa tinh nhân thục.
- Tiên Đạo gọi là Đạo Kim Đơn.
- Phật Đạo gọi là Đạo Nhất Thừa.
Tu luyện trước nhất là phải biết rõ cái tôn chỉ của Kim đơn, cái nguyên do của sự phản huờn Đạo pháp để khỏi lầm lẫn.
Đạo Kim Đơn là Đạo của âm dương, ngũ hành. Ban đầu lấy sự hòa hợp của âm dương để huờn đơn. Sau quy Tam Ngũ về một để thành Thánh Thai, cho nên nói: Cái gốc ở Đạo chỉ có 2 vật, mà ngọn là 3-5. Ba năm hài hòa, một Khí xoay vần tự nhiên mà Đại Đạo thành.
Tuy nhiên tu Đơn Đạo chọn thuốc có thời, luyện thuốc có pháp, dụng hỏa có số. Nếu công phu chẳng đến nơi đến chốn, hoặc không đắc chân truyền, chẳng những không thành công mà còn có hại.
Tu kim đơn có hai pháp Vô Vi và Hữu Vi:
1. Hàng Thượng đức, Đồng chơn: Tinh đầy Khí đủ, Thiên chơn chưa bị tổn thương, âm dương còn hòa hiệp, Đạo tâm thường còn thì khỏi lo phần Trúc cơ bổ Tinh. Một khi Khí động theo đó mà nghịch chuyển, thể Đại dược không quá 7 ngày và nuôi dưỡng trong vòng 10 tháng có thể xuất thần hiển hóa.
Phẩm này dễ tu, dễ thành, gọi là Thượng đức hành Đạo Vô Vi để liễu Tánh.
2. Hàng trung niên và cao tuổi: Thiên chơn đã khiếm khuyết, âm dương đã tan vỡ, cửa Đạo tâm đã khóa chặt, nhơn tâm đang dụng sự, gọi chung là hàng thiểu đức phải tu theo pháp Hữu Vi,
bổ tinh cứu trợ để liễu Mạng.
Nơi trường tu hiện nay đa phần là hàng trung niên, cao tuổi, phải gấp rút theo pháp Hữu Vi. Phải phục tinh, bổ tinh, Trúc cơ tích lũy cho Mạng căn kiên cố để cùng Tánh Mạng song tu theo Chơn Pháp Đại Đạo.
Vì thế nhân không biết, mỗi lần Khí động Tinh sanh là nam nữ giao cấu thuận theo cơ Tạo Hóa sanh người.
Về Chơn pháp tu luyện, nhơn cái cơ Tạo hóa Tinh sanh ấy, cướp đạt Thiên Cơ dụng Thần lưu Tinh, nghịch chuyển quy lư, dụng phong hỏa hà luyện cho Tinh hóa Khí mà thoát thai thần hóa, chứng phẩm Tiên Phật ngoài vòng sanh tử.
Để chư môn sanh có một nhận thức rõ ràng trong việc cầu pháp công phu, Tôn Sư cần nhắc lại để bổ túc những điểm chủ yếu, trước tiên là công phu tu Tánh luyện Mạng phải rành mạch theo tiết tự thủy chung.
1/ Phương luyện kỹ:
Đoạn dứt nhơn dục có hai phần là Tâm dục và Thân dục (2 cơ sanh):
- Tâm sanh dục: Có tham, sân, si cầm đầu cho muôn ngàn tập tánh khác. Do tâm Ly Hỏa, ngoại dương nội âm biến sanh. Âm làm chủ bên trong nên sanh nhiều tham vọng, cầu kỳ, phiêu lưu, giận hờn... Ấy là tâm Hậu Thiên thường tình, đầu mối của mọi phiền não.
- Thân sanh dục: Có 3 dâm: dâm tâm, dâm thân và dâm căn. Do mạng Khảm Thủy, ngoại âm nội dương biến sanh. Một hào dương trong âm, lửa trong nước. Dương hỏa động, nước tràn bờ nên hạ lậu, gọi là Mạng cơ hạ lậu. Do hạ lậu này mà Mạng căn lần lần tàn tạ, thất nguyên, hết sanh khí phải chết, không tu Đơn đạo được. Ấy là hiện tượng cơ mạng Hậu Thiên tạo nhiều oan trái, khó giải thoát.
2/ Tánh Mạng Tiên Thiên (Thái Cực):
Tâm an Tánh định, tâm vô niệm lự, tánh vô sanh diệt, thuần tịnh hư cực, không còn thấy tâm, không còn thấy tánh, chỉ một Nguơn Thần minh linh sáng chiếu.
Mạng căn kiên cố, không còn hạ lậu. Tinh hóa Khí hết, Tánh mạng giao hiệp, gọi là Thần Khí giao hiệp lẫn lộn làm một trong Thái Cực nội thân. Đây là hiện tượng của Tánh Mạng Tiên Thiên.
Tu nội luyện là chuyển phục Tánh Mạng Hậu Thiên trở lại Tiên Thiên. Nếu nói tu, nói luyện mà không hoán thể được Tánh Mạng cũng như không tinh tường được cái công dụng "chiết Khảm điền Ly" thì phí công mà chỉ phục vụ cho cơ Hậu Thiên mà thôi, không thành chánh quả Đạo được.
3/ Những pháp chủ yếu trong việc nội luyện Sơ quan - Sơ chứng của Tiểu Châu Thiên:
Khởi thủy ngưng thần đưa xuống khí huyệt, chủ yếu của tịnh: Tâm hư (không niệm lự); Thần linh (minh mẫn không hôn trầm); Ý thành (không xao lãng); Thân bất động; hô hấp nhẹ nhàng, đều đặn; Tâm, Tức lúc nào cũng đi đôi và quy Căn khiếu để cho đơn dược tự sanh. Dược là chơn dương, Tinh là huyền khí trong thận sanh còn gọi là Chân Chủng Tử.
4/ Điều ngoại dược:
Cách luyện chế ngoại dược để thành Chơn dược, Chân chủng, Chơn đơn:
nếu ngoại dược chẳng điều thì tiểu dược chẳng sanh.
Hể ngoại thận cử động trong mình gọi là Huợt Tý thời, là giờ sống động, giờ dương sanh.
Ngoại thận là dâm căn, khi dâm căn cử động phải lo hồi quang phản chiếu, hơi thở ra vô nhẹ nhàng để chuẩn bị thi công: nấu, luyện, vận, điều.
Phải phân biệt thanh nguyên và trược nguyên.
- Thanh nguyên là nguồn nước trong, tức lúc dược miêu sanh, ngoại thận động tự nhiên,
tâm an tĩnh không dấy động tà tâm vọng niệm.
Thanh nguyên thì thâu, dùng phanh luyện thành chơn đơn.
- Trược nguyên là nguồn nước bẩn, là lúc dược miêu sanh, ngoại thận động mà tâm cũng động, tà niệm, dâm niệm dấy lên.
Trược nguyên thì xả bỏ, không dùng phanh luyện, sẽ thành ảo dược, ảo đơn có hại.
Hoặc trong lúc đi, đứng, nằm, ngồi mà ngoại thận cứ tự nhiên động, cũng lo hồi quang phản chiếu, ngưng Thần quy Căn.
Âm Tinh do sự ăn uống các loại ngũ cốc hóa sanh, phải dùng Hỏa hô hấp vận luyện, huân hóa cho Âm tinh biến thành Dương tinh mà hiệp dụng.
Đó là những điểm đại khái về cơ điều ngoại dược, điều cho đến dương quang động mạnh, dược miêu dung thạnh là đã đến lúc thể Tiểu dược.
Điều dược phải chú ý canh chừng cho thuốc đúng độ, không già, không non, tức thể dược đúng lúc. Nếu già thì Khí tán, kim đơn chẳng kết mà còn hóa thành hữu hình Tinh tẩu thoát ra ngoài. Nếu non thì không đủ lực thăng chuyển.
5/ Thể tiểu dược, huân chưng, phong cố, vận hành:
Bốn phép này đi liền nhau theo trình tự công phu. Đã có bài dạy rồi, chư môn sanh cần đọc kỹ lại mà nghiên cứu ứng dụng cho mỗi thời pháp.
Pháp vận hành phải đều đặn, không gấp, không hoãn. Nếu mau quá, phong hỏa không thăng chuyển kịp. Nếu chậm quá, phong hỏa bị gián đoạn, không đủ sức tác động và thường bị hôn trầm.
Trong dương có âm, trong âm có dương. Có tấn là có thối, có thối là có tấn. Tấn dương là thể thủ, thối âm là phanh luyện. Tấn dương là thối âm, thối âm là dưỡng dương.
Thể dược, luyện dược dùng võ hỏa; mộc dục, ôn dưỡng, tịch chiếu dùng văn hỏa.
Thăng giáng, văn võ kiêm dụng. Dương văn, âm võ.
Mẹo Dậu là thời trung của âm dương. Mẹo Dậu mộc dục an định Thần Khí,
cho Thần Khí nương nhau, giữ nhau mà tái chuyển.
Trong vận hành có ngưng nghỉ. Vận hành để khai thông nguyên khí. Ngưng nghỉ là mộc dục, ôn dưỡng để huân chưng. Bí quyết ở chổ điều hòa được âm dương mới là diệu công.
Ngoài ra, các giờ thuộc dương, vận theo dương số rồi mộc dục.
Các giờ thuộc âm, vận theo âm số rồi mộc dục.
Như vậy, giờ nào cũng có thăng giáng và mộc dục, có động có tịnh. Thời điểm tịnh, lấy tịnh làm chính, Thời điểm động, lấy động làm chính. Thấy mệt thì nghỉ, rồi tiếp tục cho đến khi Đại dược thành.
Đây là giai đoạn hành Hỏa Châu Thiên luyện dược ráo rốt cho Đơn kết, Dược thành.
Đơn được kết, Dược được thành do Thần hỏa hóa mà nên.
Khi Dương tinh đã hóa Dương khí hết, tức Dương khí đã sung mãn và quy trọn về Khí căn. Hạng số tam bách Châu Thiên đã đủ và đúng pháp, thời Đại dược đã thành, dâm căn đã đoạn, sẽ có chứng nghiệm báo tin và có dương quang phát hiện. Từ nhứt hiện đến nhị hiện thì ngưng nghỉ cái võ Hậu Thiên mà nhập định, bồi dưỡng Chơn dương. Khi dương quang tam hiện là cảnh thể Đại dược Quá quan đã đến.
Tu chứng Sơ quan pháp Tam Bửu Hiệp Luyện để đạt quả Vô Lậu. Gồm có 3 điểm:
1) Tâm hư, Thần linh, Ý thành,
để thể thủ Tiên Thiên Chơn Dương nhứt Khí về Quan Khiếu là phần khởi thủy.
2) Dụng công phanh luyện hỏa hầu đúng pháp, gọi là dĩ Hỏa luyện Dược.
3) Trục Diên, thiêm Hống, chiết Khảm điền Ly cho Càn Khôn phục nguyên,
kết thành Đại dược là phần chung kết.
Học kỹ, làm đúng tới đây sẽ đạt thành Vô Lậu quả, bước vào ngưỡng cửa Chơn Tiên bất sanh bất tử.
Phần tiếp theo thể Đại dược, Phục thực, 10 tháng nuôi Thai, ba năm nhũ bộ, chín năm diện bích huờn vô tận Tánh đã có bài dạy rõ toàn pháp.

THI
Đạo vốn vô hình lại chẳng hai,
Càng bàn, càng nói, lại càng sai.
Nếu quên nguồn gốc âm dương hiệp,
Uổng phí công phu những tháng ngày.

HỰU
Ngày một tinh chuyên luyện Tánh tâm,
Tánh vô sanh diệt, Mạng nguyên thâm.
Tâm thường hư cực Thần minh chiếu,
Hội đắc cơ huyền kiến chủ nhân.

HỰU
Nhân hành Tạo Hóa tại ngô thân,
Khí huyệt Thần ngưng, Khí luyến Thần.
Thần Khí giao hòa Chân Chủng xuất,
Tâm vô niệm động thị thanh Chân.

HỰU
Chân Nguyên Khí động tức Tinh sanh,
Tĩnh hội triền cơ chuyển pháp thành.
Thần điểm trung nghinh chiêu nhiếp dẫn,
Nghịch hồi Khiếu huyệt thọ huân phanh.

HỰU
Phanh luyện phân rành lý bản nhiên,
Hấp hô thứ tự biện thời chuyên.
Tiên Thiên đắc diệu tùng phong hỏa,
Tử thọ mẫu truyền hóa thể Thiên.

HỰU
Thiên trình mặt vận ẩn hồ trung,
Tích lũy Chơn dương vận thể tùng.
Tịnh động luân hành Chân động tịnh,
Phương tri ngộ Đạo tại huyền cung.

HỰU
Cung huyền tai mắt lặng vào trong,
Tâm tức nương nhau chẳng sắc không.
Điều hóa hiệp thời sanh sản dược,
Thể, huân, phong, luyện hỏa hầu công.

HỰU
Công vận, tịnh sanh, động thể hành,
Cơ lai trọn đủ quý đầu manh.
Chơn Tinh ký đắc thanh toàn hóa,
Cấm bế dương quan Vô Lậu thành.

HỰU
Thành công luyện dược yếu cần chuyên,
Tấn thối, âm dương, Tý Ngọ truyền.
Mẹo Dậu thời trung tri mộc dục,
Pháp luân tinh diệu định Khôn Kiền.

HỰU
Kiền Khôn thông đạt hiệp nguyên quan,
Hỏa bức Kim hành chuyển thể an.
Vận luyện huyền châu chung hữu số,
Hiệp hồ Tạo Hóa dược thành đan.

HỰU
Đan Đạo sơ quan chủng tử sanh,
Pháp truyền Võ luyện hiệp Văn phanh.
Nhược tồn hạ lậu truy hành hỏa,
Sai thất công phu Đạo bất thành.

HỰU
Thành hiệp chuyển luân pháp Đạo minh,
Ý chơn chủ tể nội công trình.
Ngoại nương hô hấp đường thăng giáng,
Tinh tấn tuần huờn đại dược sanh.

HỰU
Sanh khí đủ đầy rõ mối manh,
Huyền châu tam bách hiệp đơn thành.
Ngoại hình thu ẩn dương quan bế,
Tam hiện ánh quang chỉ hỏa hành.

HỰU
Hành đáo thời hầu chỉ hỏa phong,
Miên miên định dưỡng nội trung cung.
Hiệp nghi chơn cảnh huờn Đơn Đạo,
Bất tốc, bất trì, lưỡng pháp thông.

HỰU
Thông đạt Thiên chơn, khổ hải ly,
Xung Quan, phục Khí tiếp chu kỳ.
Trung điền bảo dưỡng Thần Thai hóa,
Mười tháng trọn gìn pháp thể y.

HỰU
Y thời xuất định nhập Côn Lôn,
Trực chỉ hư không chuyển ngọc môn.
Cửa diệu vào ra lần bước một,
Ba năm nuôi lớn học nên Khôn.

HỰU
Khôn lớn hình thành trọn pháp thân,
Huờn vô tận Tánh thị Dương Thần.
Nê cung cữu trụ đôn viên giác,
Lặng lẽ xóa mờ vạn thức nhân.

HỰU
Nhân định miên miên không thiệt không,
Hư vô bản thể tự Hồng Mông.
Minh minh, diệu diệu, hồn nhiên hóa,
Chơn ngã như như, hiệp Đạo Tông.

Hiệp Đạo Tông là cực chứng thành Tiên Phật.
Trên đây là 18 bài thi liên huờn. Tôn Sư đã gởi vào đó 18 Chân chỉ nội luyện toàn công.
Chư môn sanh đọc kỹ, khá nghiệm hiểu mà áp dụng từng phần công phu.
Đàn đến đây đã mãn. Tôn Sư ban ân chung.

                                                                  Trở Lại Mục Lục