LUYỆN THẦN HUỜN HƯ (TAM NIÊN NHỦ BỘ)
Tý thời, đêm 01 tháng 5 năm Giáp Dần - Đại Đạo 48 (20.7.1974).

THI
HỒNG mông hỗn độn nhứt Nguyên Chân,
QUÂN hỏa huân thành Khí chủng phân.
LÃO đức hồn nhiên sanh đại bản,
TỔ tôn thừa thọ tiếp Thiên ân.

    Tôn Sư mừng chư môn sanh và miễn lễ, an tọa.
Giờ nay Tôn Sư dạy tiếp đề tài "Luyện Thần Huờn Hư".
Mười tháng tại Hư cảnh, nhị Điền nhờ hai Khí nuôi dưỡng mà Thai tròn Tánh định, trí tuệ quảng đại, ánh quang chiếu sáng khắp cả Pháp giới không đâu chẳng thấy, chẳng biết. Thai Thần đã thuần toàn thì lập tức chuyển lên Thượng đơn điền, là Nê Huờn cung để nuôi dưỡng ba năm, gọi là "Tam niên nhũ bộ".
Tam niên nhũ bộ (Xuất Dương Thần):
Lúc mới về Thượng cung, Dương thần chưa tráng kiện, tợ như anh nhi còn nương nhờ sự bú mớm, chăm sóc của mẹ nên mới có danh là nhũ bộ.
Nuôi dưỡng chẳng trước ý nơi Nê Huờn mà chỉ một Dương thần lặng soi nơi đó, dung hóa lẫn lộn thành một đại cảnh giới trống không. Ấy là việc đầu tiên của công phu nhũ bộ.
Công phu nhũ dưỡng đã thuần thục tức có cảnh xuất Thần mà là hiện tại Thần sẽ xuất.
Nếu đúng thời xuất Thần mà không xuất là chẳng siêu chẳng thoát, tức khó nhập về cõi Thánh.
Đang lúc công phu tồn dưỡng, trong cơ tồn định thấy nơi không trung có cảnh hoa trời xuất hiện khắp cùng, đó là cảnh "xuất Thần". Lúc bấy giờ Chân ý lập tức điều Thần xuất ngoại.
Thần ra khỏi Thiên môn mà có dạng Triền Cơ nên liền thâu về.
- Cơ xuất thì lấy Thái Hư làm cảnh siêu thoát.
- Cơ thâu thì lấy Thượng Đơn Điền làm cơ sở tồn dưỡng.
Cần phải biết: thời xuất thời thâu thì ít mà thời tồn dưỡng thì nhiều hơn.
Cơ xuất nên tạm mà chẳng nên lâu, nên gần mà không nên xa, lập tức thâu về mà dưỡng thuần một thất (7 ngày) rồi tái xuất. Cứ như thế, từ một thất đến hai thất, đến ba thất... đến bảy thất, tức 7 x 7 = 49 hôm như vậy. Trong đó tập đi lần lần từ gần đến xa... Từ 1 đến 100, đến 1000 dặm, cho Chơn Thần vững mạnh mới có cơ xuất định lâu dài.
Lúc mới xuất định hoặc thấy Phật, thấy Tiên, thấy cảnh tốt lạ, nhất thiết chẳng nhận, chẳng động tâm, chẳng dính mắt. Vì đó là Thiên Ma biến hóa để khảo thí, gây nên bát loạn quân tâm. Chẳng những chỉ có Thiên Ma đến khảo đạo hạnh, mà còn Thức Thần biến hóa ra ma, ra quỷ chặn đường cũng đừng lo sợ hoảng hốt. Hoặc gặp ngoại cảnh mến ưa cũng đừng nhận, chỉ chờ trong mình một vừng ánh quang hiện ra trên không trung, hãy dụng niệm trực tiếp thâu nhiếp vào đó. Ấy là cơ hóa hình vi diệu căn bản.
Nếu pháp nuôi dưỡng trọn đủ huờn hư trong ba năm, Dương Thần đã được trưởng thành thì cơ xuất nhập trong tự nhiên. Tuy pháp thân có thể đi lại, vào ra dễ dàng nhưng chẳng có thể rời thân xác đi chơi xa lâu ngày được. Đến khi nào chỉ trong khoảnh khắc đi được ngàn dặm mà chẳng hôn mê, thì tụ ắt thành Hình, tán ắt thành Khí, đạt đến chổ "thân ngoại hữu thân", tức đã đến địa vị bất sanh bất diệt.
Tóm lại: Đạo pháp đã thâm vi lại càng thâm vi, đã u huyền lại càng u huyền không thể cùng tận.
Thời gian công phu nhũ dưỡng nếu trụ được lâu, gọi là Chân Trí Niệm; thì nên định trụ, gọi là Đại Định. Có định trụ được lâu, cơ sanh diệt mới đoạn dứt, mới đến độ hư không toàn nhiên bất động.
Công phu tiến mãi chẳng dừng, làm cho Không mà lại Không, Hư mà lại Hư, gọi là Hư không giới tận.
Thời Đại Định: hoặc là một định 3 năm, hoặc là một định 9 năm.
Nhập định chín năm gọi là "Cửu niên diện bích".
Cửu niên diện bích:
Cửu niên diện bích là 9 năm ngồi xoay mặt vào vách tường để nhập định. Có nghĩa là không biết gì đến ngoại cảnh vật bên ngoài mà thuần định.
Trong 9 năm Đại định, huờn vô tận Tánh, đối cảnh vô tình, vạn tượng giai không; cho đến tâm chẳng còn có tâm, ý không còn có ý.
Không không, lộng lộng, hoảng hoảng, hốt hốt như Thái Hư. Mờ mờ, mịt mịt như thuở trước hồng mông chưa phân Trời Đất. Như anh nhi trong bụng mẹ, không biết trời, đất, nhơn, vật chi hết. Vậy mới gọi là Đại Định. Như vậy chẳng những Thần đã quy Vô Cực, mà Thể cũng đã chứng Hư Không, duy còn cái hằng Tánh trải qua vô số kỳ kiếp phải luyện cho "huờn vô", mà chỉ có 9 năm diện bích đã đủ sao?
Cho nên hoặc 3 năm hoặc 9 năm Đại Định rồi còn phải đi hành đạo để bổ túc phần công quả, và cũng để thực chứng cái ánh quang Phật Tánh chơn không với mọi trường hợp khảo nghiệm theo cơ hành đạo, rồi trở về tiếp tục nhập định hoặc 100, hoặc 1000 năm cho đến khi viên mãn.
Thượng đơn điền là nơi luyện Thần huờn hư mà cũng là nơi định Tánh huờn vô nên còn có cái biệt danh là "Tánh hải".
Chư Phật, Tiên đều đem Chơn Tánh trụ nơi đây theo thời gian mà huờn vô tận Tánh.
Nếu có Tánh quang hiện ra thì thâu liểm vào trong. Lâu thời Tánh quang hóa làm Xá Lợi. Quang ấy từ Tánh hải xung xuất vạn đạo hào quang trùm thái không. Đó là đã đến lúc "huờn vô". Tất cả thinh sắc đều hóa, không mà chẵng có chổ không, là đạt đến chổ cực định, cực công.
Nếu chưa đạt đến chổ cực công này ráo rốt, còn một hào âm khí chưa hóa hết, là chưa thành Tiên vị. tức còn có hóa căn. Vậy luyện Đạo phải luyện đến thuần dương vô âm mới hiệp về nơi Đạo nguyên là Tiên Thiên Hư Vô Chơn Nhứt mới thực chứng Đạo quả vậy.
Đàn đến đây đã mãn. Tôn Sư ban ân chung.
Thăng...

                                                                     Trở Lại Mục Lục