Huyền Diệu Cảnh

XXX. THỦY NGUYÊN THANH CHƠN LUẬN

Thủy là dược, nguyên là đơn điền. Thể dược thì phải tịnh, đặng đợi cho khí phát động thì dược yểu yểu minh minh mà đại định. Việc lo lường vọng tưởng một mảy chẳng biết đến, chẳng hay chẳng biết việc chi hết, một việc trần thế chi nhỏ mọn hết sức cũng không đến lòng. Khi ấy thủy động mới là thiệt chơn thủy. Dược miêu lấy hồi đó mới là chơn thanh dược miêu.Như vậy thì lúc tịnh định
cho dược miêu sanh ra, nếu trong lòng còn lo lường việc chi, vọng tưởng điều gì, làm cho trần duyên tạp nhiễm, cho nên còn biết, còn thấy, còn nghe, thì thủy nguyên chẳng đặng thanh chơn, nếu lấy dược miêu ấy mà dùng thì không thành chơn đặng.
Bởi dược miêu theo nơi nguồn trong mà phát sanh, nếu lấy dùng thứ đó mới thành đơn dược. Còn tại nơi trược nguyên (nguồn đục) mà sanh ra thì phải bỏ đi, không nên lấy mà dùng.Lại như dâm niệm phát sanh,
thì không nên lấy thuốc lúc đó mà dùng. Hễ mà dùng thì chẳng thấy khỏi thành huyễn đơn, chớ chẳng thành chơn đơn bao giờ.

XXXI. HƯỢT TÝ THỜI LUẬN

Hượt tý thời có nhiều thế. Lúc trúc cơ trong mình có chơn khí rọ rạy là lúc hượt tý thời. Hồi dương khí động lần đầu tiên, sanh chơn chưởng là hượt tý thời. Khi ngươn tinh ra quang khiếu là hượt tý thời. Tiểu dược sản sanh là hượt tý thời. Dược khí nó chạy ra ngoài lúc hành động là hượt tý thời. Khí nóng ấm ấm là hượt tý thời. Chơn khí lên xuống là hượt tý thời. Ðơn dược phóng hào quang chói rỡ là lúc hượt tý thời.Hễ hào quang phóng ra 3 lần thì phải lấy thuốc,mà khi đại dược phát sanh là hượt tý thời.
Khi đại dược quá quang hành động là hượt tý thời. Chơn khí chẳng chuyển mà tự nhiên động là lúc hượt tý thời. Khi thánh thai đầy đủ, có hiện ra như bông tuyết phiêu phiêu phưởng phưởng là lúc hượt tý thời. Ðiều thần ra khỏi xác cũng là lúc hượt tý thời.
Nói rằng: huyền quang cũng là hượt tý thời. Mỗi món công phu chi chi có huyền diệu, cơ quan đều là hượt tý thời. Người tu luyện km đơn mà chẳng rõ hượt tý thời thì chung cuộc khó luyện nên đơn dược đặng.
Lại nói rằng: Ði, đứng, nằm, ngồi mà khi không ngoại thận cử động là lúc hượt tý thời.
Ðức Lữ Tổ nói: Ngoại thận cử động thì phải ra công luyện vận, còn người thận tịnh thì nghỉ. Hễ ngoạ thận mới động, tức khắc phải chế phục nó, như động nhiều thì phải ráng hết sức mà nấu luyện. Hượt tý thời cũng là tên riêng của huyền quang.
Hễ huyền quang thấu lộ, bất kỳ động hay tịnh, lúc đó đều là hượt tý thời.
Hượt tý thời chẳng phải dễ tìm được. Phải có người truyền chơn quyết mới biết đặng. Kẻ hậu học phải thành tâm mà đợi đến lúc hư cực tịnh đốc, thì tự nhiên huyền quang thấu lộ (có hình dạng lố ra).

 Trở lại Mục Lục