Thi Diêu truyền Giáo lý bế chơn âm,
Trì chí khuyên con, tinh chớ lầm, Kim hiện nữ sanh, tồn tánh mạng, Mẫu ân lưu thế thần lai âm,
Dẫn huyết hoá khí thành đạo tâm.
Bài
Ngôi định tịnh, Hạ Mô mới ép,
Ðược nhiều ngày mới hẹp đường kinh,
Tinh huờn vì huyết an ninh,
Bởi không vọng ý, vọng tình bặt êm.
Hằng tựu ở không, trên không giới,
Huyết hoá tinh, hết ứ Hạ Mô,
Thành khí thăng giáng huờn vô,
Các con rán tịnh họa đồ về đây.
Ðược trăm ngày nhờ Thầy ban phước,
Ðem Nội Thần sau trước ruồng lên,
Tới nơi Nê huờn khiếu tiên,
Hoá quang sáng tủa, tuổi lên ngàn đời.
Ðừng ham thế luân vơi với thế,
Mà phải mang khóc chế khổ nàn,
Con ôi! Cảnh thế điêu tàn
Mau tu thoát kiếp, mới an linh hồn.
Mẹ quyết lòng bảo tồn con trẻ,
Nên giáng lâm cạn lẽ cùng lời,
Con ôi ! Nghe thửa lịnh Trời,
Tu thân luyện kỷ thoát vời lửa than.
Mấy lời như xé ruột gan,
Con ôi ! Rán học định Ðàn ẩn tu,
Hành Ðại Ðạo, công phu un đúc,
Bước hành trình, đôi bực tùy hành,
Lo bồi nơi chỗ tương sanh,
Lọc thanh biện trược biến thành ngũ quang.
Hậu Thiên Tức : Qui an khí tức,
Tiếp Tiên Thiên, Chơn tức nối giao,
Lưỡng quyền : Chơn Tức dồi dào,
Thần an khí tựu sơ hào ba trăm.
Ðó là : Tịnh, diệt Âm hoá khí,
Phép Hư Vô : Ngọ, Tý tương hoà.
Con ôi ! Khá thửa lời Già,
Ðủ đầy hạo khí, điển đa đắc thành.
Thương con dại Mẹ đành đau khổ,
Bởi con mê, cải chổ Mẹ truyền,
Con rằng : Phép khó thành Tiên,
Lời Già Mẹ nhắc con hiền rán nghe.
Con ôi ! Tu phải dặt dè,
Chớ cho động tác, Mẹ e thất truyền,
Con ôi ! con muốn thành Tiên,
Khá nghe Mẹ chỉ chơn truyền đây con.
Con ôi ! Con khá sắc son,
Mấy lời Mẹ dạy bòn hòn ruột gan,
Khuyên con hoà hiệp chung thoàn,
Lo tầm diệu lý, Ðạo Vàng chiếu thanh.
Thi
Loài rắn, sấu lột da bế khí,
Sống như rùa, ngọ, tý tuyết sương,
Biết gì đến quỷ vô thường,
Trường sanh bất lảo đởm đương sống mà,
Nuôi hơi thở đừng cho hao tán,
Ðộ số phân, Trường Canh có hay,
Y hành sáu chữ : Cao Ðài,
Miên miên bất tuyệt, sống hoài muôn thu.