ĐẠO-PHÁP BÍ-GIẢI

18.- GIẢI VỀ LỤC ĐẠO LUÂN HỒI
LUẬT TẤN HÓA VÀ THỐI HÓA

THI
HUỆ chiếu kim-quang giáng cõi trần,
MINH truyền đạo-lý độ toàn dân,
CHƠN như êm tịnh cơ mầu diệu,
TIÊN tục cần tu đắc vị phần.

Bần-đạo chào chư phận-sự, nghe Bần-đạo giải về cơ tấn-hóa và thối-hóa. Sự tiến-hóa của vật-chất mắt phàm không bao giờ thấy được. Đó là luật thiên-nhiên, có tu đắc đạo mới hiểu cơ tấn-hóa từ các khoáng vật kim khí: sắt, đá, vàng, bạc, chì, thau, thảo mộc cũng chịu muôn vàn kiếp mới trở lại thành nhơn, ban đầu còn dã-man khờ-dại, chưa đặng văn-minh, lần lần học hỏi trau-giồi nhiều kiếp, có kinh-nghiệm trên cõi đời, suốt thông giáo-lý cơ mầu, mới có xả thân hành đạo; nhiều kiếp lập công quả độ đời, đầy đủ đạo đức mới gặp chơn-truyền tu luyện mà chứng bực thần tiên, hưởng tiêu-diêu khoái-lạc, bất diệt, bất sanh nơi Bồng-lai tiên cảnh, vĩnh kiếp trường tồn. Nhưng còn những cơ thối hóa. Bực nguyên-nhân đọa xuống phàm vì mê mùi chung-đỉnh, bả vinh-hoa phú quí, vợ tốt hầu xinh, nhà cao cửa rộng nên quên mất tánh trời, gây nhiều tội lỗi hưởng hết kiếp giàu sang rồi thì thối-hóa xuống bực nghèo hèn vất-vả, chịu cực-khổ, nếu không tỉnh-ngộ, cải ác tùng lương mà tu hành, còn gây thêm nghiệp-quả nữa, thì kiếp sau phải chịu tật-nguyền, lần lần mất hẳn tính trời là lương-tri lương-năng, rồi mất luôn tới nhơn thân, trở qua cầm thú, lần xuống thảo mộc, rồi thành ra các kim-khí như vàng, bạc, chì v.v... cũng trở lại huờn nguyên. Bởi vậy cho nên cơ tấn-hóa và cơ thối-hóa là cái thang máy của kiếp luân-hồi, ngàn năm muôn kiếp không bao giờ gián-đoạn, cứ xây tròn trong lục-đạo luân-hồi sáu nẻo là: phú, bần, thai, noãn, thấp, hóa, hai đường làm người, bốn đường làm vật, gọi là tứ sanh:
1) Loài đẻ con như trâu, bò, heo, chó.
2) Loài đẻ trứng như gà, vịt, chim, cò, là loài có lông.
3) Thấp sanh là sâu bọ, cua, rùa, rắn, là loài dưới nước.
4) Hóa sanh là trùng, dế, kiến, bọ, là loài ở dưới đất gọi chung là lục-đạo luân-hồi.
Vậy người sanh trên cõi tạm, hữu phước đặng làm người, còn là người khó đặng đạo. Nay nhằm buổi Tam-kỳ khai-hóa, chuyển lại cảnh Thuấn-Nghiêu, phục-hưng nền giáo-lý, vậy thì nhơn loại ấy làm hữu-phước đã đặng làm người, mà cũng gặp kỳ khai-đạo, thì hữu hạnh biết là bao, nếu chẳng lo tu để hụt kỳ đạo mở, thì chìm đắm mãi trong kiếp luân-hồi, biết bao giờ trở lại ngôi xưa vị cũ.

THI
Kiếp đọa trần duyên sớm trả xong,
Trả rồi thì đến hội Long-Hoa,
Phục qui thượng-cổ đời an hưởng,
Hưởng phước trường niên khỏi não lòng.
THI BÀI
Chuông cảnh tỉnh kêu trần mộng ảo,
Kíp mau chơn huờn đáo hư vô,
Khuyên ai chớ khá mơ hồ,
Đường tu trễ bước, phong đô đến gần.
Ngày đêm phải ân cần học đạo,
Học đạo rồi hòa hão nhơn sinh,
Tiên thiên bổn tánh đạo huỳnh,
Vô vi bí pháp huyền linh chơn truyền.
Đời giả tạm ảo huyền mấy lát,
Rán lần theo tu tắt đặng về,
Công phu tịnh dưỡng chớ xê,
Dạy dân sanh tỉnh trở về đàng tiên.
Biết đạo rồi tự nhiên vui thú,
Học đạo rồi ký chú linh căn,
Chơn truyền tua khá tầm phăng,
Ngày đêm phanh luyện, siêu thăng linh hồn.
Nhìn lại thấy ba dân khổ nạn,
Tìm phương châm chánh đáng dạy truyền,
Cứu đời thoát khỏi oan khiên,
Về miền Cực lạc Đào nguyên vui nhàn.
Nơi cõi tạm sớm than chiều khóc,
Cảnh điêu tàn lừa lọc nhơn sanh,
Khuyên ai gắng chí nhiệt thành,
Cơ quan giả tạm mau hành đạo Cao.
Kìa sấm dậy Bắc phương nhao nhố,
Hởi quần sanh tìm chỗ ẩn vi,
Bền tâm học đạo vô vi,
Chơn truyền dạy thế đường đi siêu phàm.
Phải biết cách qui tam hiệp ngũ,
Hiệp ngũ rồi hội đủ đông tây,
Lo tu giải thoát kiếp nầy,
Qui nguyên nhứt thống đạo “THẦY” truyền ban.
Ngày kết cuộc rỡ ràng tên tuổi,
Máy thông huyền hiệp hội linh căn,
Dạy cho rõ biết đạo hằng,
Biết đường siêu thoát tầm phăng chơn truyền.
Đời phải chịu truân chuyên nhao nhố,
Đắm mê trần càng khổ cho thân,
Cơ quan khuyến học ân cần,
Dạy cho biết đạo hồng ân ban truyền.
Đời giả tạm ảo huyền giấc mộng,
Càng mê mang khổ thống càng nhiều,
Trời hôm cảnh vật đìu hiu,
Dế ngâm rỉ rả dường khêu ngọn sầu.
Ba dân ở trong bầu vũ trụ,
Lắm truân chuyên chịu đủ gian lao,
Gìn câu đạo đức một màu,
Lo tu giải thoát bốn rào bao vây.
THI
Ban truyền mối đạo cứu nhân sanh,
Đạo pháp vô vi máy nhiệm hành,
Thế sự chưa tường câu liễu tử,
Cần tu lánh trược đặng siêu sanh.
&&&
Miếng mồi chung đỉnh hại sanh linh,
Học đạo thì tua khá giữ gìn,
Gìn giữ chân truyền đừng sơ lậu,
Giã từ phận sự tại Tây kinh...

Trở lại Mục Lục