Bủu Minh Ðàn.Trang Web Phục Vụ Nhơn Sanh Miễn Phí .Webmaster Trương Ngọc An

                 

HUỲNH LIÊN PHỦ TỰ ,

Chơn Minh khai khẫu Đêm 1 rạng 2 tháng Hai năm Kỷ Sửu - 1949.


THI

Giớ nay THẦN giáng để bày rành,
Chỉ chiếu HOÀNG Thiên đã đĩnh danh;
Sửa cảnh BỔN nguyên xưa còn để,
Lai đàn CẢNH khổ của trần sanh.

Bổn Thần chào phận sự. Giờ nay Bổn Thần giáng có đôi lời tỏ cùng chư quí vị Ngọ mai có đàn cơ và đàn ấy cần sắm sửa nghiêm trang và có phần tinh khiết và sau bổn Thần cho chư phận sự hiểu, cần phải dè dặt mọi sự, để tránh khỏi mất người.

THI

Quang cảnh đời nay thật khó mà,
Nhưng dầu sao cũng chẳng qua ta;
Bao năm xưa cũng bao hồi đấy,
Nhưng phải cần chuyên rán hiểu mà.

Và sau đây Bổn Thần có đôi lời cùng Ngọc Định Hương . Hiền muội chớ nên vì lẽ gì mà lại xuyến xao với tinh thần lo liệu muôn việc chi của đởi giả tạm, nên dẹp bỏ để huấn luyện lạu một tinh thần đạo đức tráng kiện hơn xưa để hành tròn thiên chức. Nếu hiền muội vẫn còn giữ những sự vật chất giả tạm e phải mất hết cả tinh thần đạo đức và hại đến sự nguy khổn cho tinh thần có mong gì đi đến

mục đích của Thiêng Liêng ban bố.
Vậy từ đây trở đi hiền muội nên cố gắng tịnh trí tịnh tâm để huần luyện một tinh thần vững hơn thì ngày kết quả gần đây sẽ được nêu cao một tinh thần nữ kiệt của nhà Nam thì mọi sự chi chi từ xưa đến nay cũng là những sự huấn luyện một tinh thần thì từ đây nên dẹp bỏ và cần phải y theo lịnh của Đức Đại Từ Mẫu đã ban trong Bải Thập Tự Liên Hườn mà lo tròn nhiệm vụ. Vậy Bổn Thần có đôi lời cùng chư phận sự y hành và cần phải nhớ cho kỷ được Ơn Trên khỏi nặng lòng lo ngại.

THI BÀI

Phong thổi mạnh lòng ngưòi tua toả,
Ráng làm sao bươn bả kíp mau;
Sanh linh còn hởi sầu đau,
Kiếp trần mau khá sửa trau tinh thần.
Đời loạn ly nhưng cần ráng sức,
Cơn khổ nàn tận lực hùng anh;
Người tận sức cho thực hành,
Mới mong vượt khỏi trần sanh trở về.
Ráng bước mau cận kề thuyền Bát,
Đậu mé gành man mác chờ ai ?
Thì mau trổ sức anh tài,
Để sang qua khỏi trần ai lao sầu.
Đôi câu đã trước sau một nghĩa,
Ráng tầm suy bước lẹ lên đường;
Ngày khai hội đã biểu dương,
Kìa kìa gần đến khoa trường đấy nghe.
Kiếp trần sanh dặt dè cho kỷ,
Đời dầu sao cũng chỉ không tròn;
Thì mau lấy tấm lòng son,
Đắp nền thể Đạo dầu non cũng dời.
Vậy chư phận sự nhớ lời,
Bao nhiêu phút đấy vậy thời ráng suy.

THI

Thần kiếu đàn trung để trở quày,
Lo tròn phận sự ở nơi đây;
Xa vời cảnh khác hầu lảnh lịnh,
Kiếu cả đàn rtrung ở kiếp vầy.
THĂNG.

HUỲNH LIÊN PHỦ TỰ

Đàn Ngọ Thời Ngày mùng 2 tháng 2 năm Kỷ Sửu - 1949.

PĐ : Điền , PL : Minh Trí , ĐG : Huệ Minh , Đ K : Kha.


THI

VĂN đàn khảy nhạc khúc ca ngâm,
TUYÊN thệ cùng nhau đoạt móng mầm;
KHỔNG Giáo truyền ban ra độ thế,
THÁNH Thần dẫn dằt kẻ phong trần.

Bần Đạo chào chư phận sự nam nữ và ban ơn chư vị Hiệp Thiên Đài.
Giờ nay Bần Đạo giáng cơ nơi đây với sứ mạng Tam Giáo Toà, nhưng trước khi ban bố vấn đề Thiên lịnh Bần Đạo có đôi lời ngõ cùng phận sự Hiệp Thiên Học Vụ.
Lão rất toqị lòng nhìn thấy chư phận sự từ lớn chí nhỏ một dạ nhiệt thành phụng sự chí hướng cao thâm. Chư phận sự nên hiểu Cơ Quan Đại Đạo lúc nào cũng tương đối với đời, mặc dù sao đi nữa, với ngọn đèn chơn lý, ta vẫn tiến bước đến cõi hư vô tuyệt đích. Trên đường phụng sự Bần Đạo cấm nhặc không nên bàn đến những hành vi vủa Đại Đạo ở ngày mai. Chư phận sự là những ke đệ tử Thiêng Liêng, chỉ có bổn phận hành theo Thiên lịnh, không nên bàn đến sự tương lai của ngày mai, hiểu chăng? Sở dĩ phải có Thiên lịnh ầy chính Bần Đạo nhận thấy sự tiên đoán ấy chỉ trúng vào muôn một đấy thôi. Từ xưa đến nay cũng vì sự tiên đoán của phàm mà làm cho bao nhiêu cơ quan thất lật. Một khi đã tiên đoán thì lòng háo thắng vượt đến cực điểm rồi vì do sự nóng của phàm làm cho hư hỏng cơ quan.
Vậy hôm nay chư phận sự có bổn phận trong Hiệp Thiên Học Vụ là một mầm móng vĩ đại của nền thể Đạo, nên hành trong Thiên lịnh và không nên tiên đoán trước hành trình của ngày mai, Ấy là lời Bần Đão nhắc lại, chư phận sự nên chú ý.

Kể từ nay trở đi, về Thánh Giáo sau khi bải đàn, bộ phận Hiệp Thiên Đài kiểm dượt, chỉnh đốn xong, chép lại bổn sạch, ấn hành, đóng dấu truyền xuống Ban Hành Sự mới được phổ biến ra vì chính Bần Đạo nhận thấy bao nhiêu Thánh Giáo vừa qua vì sự sai lộn làm mất cả ý nghĩa và giảm

giá trị của lời Tiên tiếng Phật đó nghe!
Sự tập đàn, Phó Chưởng Quản nghe dạy, tất cả Hiệp Thiên Đài phải có giây Thiêng Liêng bạch sắc và y phục phải sạch sẻ tinh khiết.
Trước khi lập đàn, Hiẹp Thiên Đài có bổn phận xếp xét Thiên Bàn cho nghiêm trang,

mọi lễ vật đầy đủ nghe.
Trước khi tạm ngừng bút nơi địa phương nầy Bần Đạo rất hài lòng tinh thần của chư phận sự Hiệp Thiên Học Vụ và của Đàn Thanh Xuân cùng một phần của nữ phái. Ước mong saotrên đường đại lộ của Thiên lịnh, cjư phận sự lúc nào cũng như lúc nào phải ráng đi theo tiếng gọi của bổn phận Thiêng Liêng.

Cho phép an toạ.
Kha, nghe dạy: Những bài đệ đã viết xong, cần phải đọc lại chín lượt. Mỗi lượt chửa sữa và thâu ngắn những lời văn thướt mướt và dịch rõ phía dưới trong những chữ khó hiểu hầu sau nầy những người ít chữ dễ hiểu. Sau khi dợt lai chín lượt đệ phải chép lại bổn sạch để trên Thiên Bàn được chờ một vị khác có bổn phận đến ấn tống nghe. Cũng sau khi đọc lại chín lượt, Lão sẽ kiểm duyệt từng câuk, từng nghĩa trong 25 bài ấy trước khi phổ biến.
Mỗi khi có đàn, điển ký cần phải thủ lễ trong lúc bình. Sự bình Thánh Giáo cần phải nghiêm trang để được rtrọn diển đối với đời, với kẻ hầu đàn, không cho là việc nhỏ, phải chăng? Bao giờ Hiệp Thiên Đài cũng phải trọn lễ trước Cữu Trùng Đài, nếu mỗi cử chỉ nhỏ của chư phận sự không trang hoàn tất nhiên làm giảm một phần đức tin của chư vị hầu đàn thì tội ấy phận sự Hiệp Thiên Đài khó tránh vậy.

THI BÀI

Nguồn Đâi Đạo khuếch trương cứu chúng,
Thoát bễ trần dung túng phàm tâm;
Ai là kẻ trí sưu tầm,
Cái nền chơn lý thâm thâm diệu huyền.
Xét kỷ lại lời Tiên tiếng Phật,
Rõ nguồn cơn duy vật duy tâm ;
Phương châm độ thế vớt trần,
Là thuyền đưa khách hồng nhân trở về.
Tiếng Thiêng Liêng giác mê phàm tục,
Bước phàm trần ở tục hiểu thông;
Biết bap lận đận phopng trần,
Vòn mê chi nữa nguồn nhân của đời.
Gắn liền bước hiện thời chỉ ngõ,
Liệu lườmh cho cạn tỏ hành vi;
Cơ Quan Đại Đạo gặp kỳ,
Hiệp Thiên Học Vụ khoa thi cuối cùng.
Chư phận sự ung dung trí não,
Liệu lo toan hoài bảo cơ quan;
Tiếng chuông giác ngộ dẫn đàng,
Thì chư Thiên Mạng tầm sang lý mầu.
Trên nhịp cầu sồng nâu Tây Vức,
Dẹp lục trần thước mực chắc xong;
Ngày kia dạo chơi Đại Đồng,
Mới tường huyền bí mới thông Cơ Đồ.
Ôi ! non nước bồi tô nhiều vẻ,
Gẫm giang san lặng lẽ đau thương;
Mê chi vẫt chất khoa trường,
Mà đem thân khổ náo nương với đời.
Kìa Bách Thoàn Thầy Trời để sẳn,
Chư hiền lo lẳng lặng kéo neo,
Trương buồm kẻ lái người lèo,
Độ trần thoát khỏi sầu đeo khổ đời.
Thuyền giửa biển ra khơi gặp sóng,
Kẻ lái lèo trí dõng tầm mưu;
Đoan trang khuếch hận trừ cừu,
Cộng đồng giáo lý tầm sưu hưởng nhàn.
Hể mọi việc chu toàn khéo léo,
Mọi lịnh hành trong trẻo khuếch trương;
Non Nam tiếng gọi quốc hồn,
Hồ Tây sĩ tử long đong nào nài.
Ngưu xuất hiện oằn vai nặn nợ,
Trí phong ba nâng đở cột rường
Khuếch trương đạo đức mọi phương,
Mới hầu tránh khỏi tai ương của đời.
Dầu cơ Trời phô khơi đi nữa,
Mà chư hiền không đở bên trong;
Mong chi đến cõi Đại Đồng
Trở về cảnh cũ là xong Cơ Đồ.
Dầu non nước bồi tô đai ngọc,
Dầu quyền cao bổng lộc càng cao;
Đa mang chi cái phong trào,
Phong trào điên bái trẻ mau thoát vòng.
Vì cộng đồng ban hồng ân phước,
Nước Việt Nam mới được thảnh thơi;
Thì lo tu niệm giúp Trời,
Thì lo dẹp bỏ những lời khảo tâm.
Chung trí lại quanh năm mãn tháng,
Liệu lo tròn rối hãn lý sâu;
Huyền cơ Thiêng Liêng nhiệm mầu,
Tà tâm không dẹp đi đâu đến đàng.
Khuyên chư liệu toan tính kỷ,
Lời thệ kia nơi trí nhớ chăng ?
Nếu rằng thời gian trì phăng,
Phận hành không vẹn muôn phần khốn nguy.
Những lời Bần Đạo nghiệm suy,
Thốt ra cho cả gắng ghi tâm phàm.
Dù cho thân phải tiêu tan,
Mà lòng không mản trên đàng hưởng ngôi.

THI

Trên đàng ngôi báu để chờ kia
Khuyên cả chư nhu liệu trở về;
Hưởng cảnh Bồng Lai xa cỏi tục,
Phải cần phải dẹp cái tâm mê..

Địa phương sở tại Huỳnh Liên Phủ Tự. Cơ quan Hiệp Thiên Học Vụ là một Cơ Quan quan trọng của địa phưong nầy.
Nhận thấy nơi Huỳnh Liên Phủ Tự lúc nào cũng có một lằng hắc khí xung Thiên lần lượt bao trùm đến những điểm linh quan sáng lạn địa phương nầy. Vì lẽ ấy Lão vâng lịnh Trên đến đây để dàn xếp cho xong thì Cơ Đạo mới mong tiến tới.
Nhưng truóc khi giải rõ nguồn cơn, Bần Đạo nhờ chư phận sự trả lời câu hỏi của Lão sau đây: Trong ván cờ đang chiếu, ta có nên thí xe để mong đoạt kết quả chăng ? Hay là dụng xe để cho ván cờ ngưng trệ ?
Ngà bạch : Theo ý đệ, nên thí xe cho kết thúc mau, chớ để xe cản đản hoài làm cho ván cờ phải ngưng trệ mà hư hỏng cơ hội.
Sửu bạch : Nếu gặp hoàn cảnh thuận lợi dầu phải thí 2 xe cũng nên thí.
Tố bach : Nên thí xe.
Đây về Hiệp Thiên Đài, Điền hiền đệ liệu sao đây? Bạch : Nên thí xe.
Sau khi bải đàn biên rõ ý nghĩa của Thạnh.
Ý Thạnh : Nếu cờ nguy thì phải thí xe mới cứu chữ nước được.
Kha bạch : Theo ý con nếu có thể tránh khỏi phải thí xe thì cũng là hay đặng dành lực lượng của xe nước sau hầu tìm cơ đắc thắng.
Lão rất tiếc giờ nay nữ phái thiếu sót nên không thể dụng phần đông ý kiến của nữ phái.
Giai đoạn trên ngăn ra, vẽ một lằn gạch.

------------------------
Đây Lão tiếp tục vrề vần đề xáo trộn Huỳnh Liên Phủ Tự.
Muốn giải rõ nguồn cơn khỏi cần phải thi xe, khỏi cần chạm vào tướng,thì không gì hơn là phải cỉ có một đàn cơ chánh đại quang minh, không dung túng những quấy, không ngăn trở những

lẽ phải của nhị đệ Nghi, Định.
Lão rất hiểu nhị đệ là những người lãnh đạo từ phong trào nào đến phong trào nào, tới nay mà cứ lầm tưởng nhau, cứ đem lại sự khảo đảo cho nhau trhì mong gì cơ quan phát triển.
Sự khảo đảo ầy chẳng những riêng phần nhị đệ lại còn làm lan rộng đến các tay lãnh tụ của Ơn Trên.
Giờ nay Lão chuyển tất cả chư phận sự đến đây lập ra một phiên hội kiến giải rõ kẻ phải ngưòi quấy, mặc dấu có chãm lòng tự ái của một trong hai cũng không sao.
Nghỉ 2 giờ sau tài cầu. Chư phận sự cả đàn rtrung phải chứng kiến phiên hội do thần cơ diệu bút của Đức Lý Tiên Trưởng.
Nói cùng Nghi, Định , nhị đệ phải chuẩn bị ý kiến sẳn để trả lời trong đàn cơ ấy.
Bần Đạo nhờ chư phận sự Hiệp Thiên Học Vụ chứng kiến phiên hội và tán thành ai phải ai quấy nghe chăng! Lão tạm ngưng bút. Kiếu..

TÁI CẦU

THI

chánh phương chi trước cữu huyền,
ĐẠI thừa cố gắng bước triên miên;
TIÊN phàm đồng sức chung vai chịu,
TRƯỞNG báo hồi lai đắc cữu huyền.
Lão chào chư Thiên Mạng nam nữ..
THI

Giáng đàn với lịnh của Trời ban,
Giữa tiếng xuyến xao khắp cả đàn;
Thấy thế buồn cười dùm cho thế,
Kiếp người có bấy khổ mà than.
*
* *

Than chi cái kiếp đoạn trường kia,
Nhắm mắt bỏ qua để trở về;
Phỉu sạch nợ trần tâm khảo biến,
Thế là người tục thoát sông mê.
*
* *

Sông mê muốn thoát dễ gì đâu!
Diệt cả bản tâm lục dục sầu;
Tu dưởng nguồn căn ra cội phúc,
Ấy là đức trọng quỉ thần sầu.
*
* *

Sầu xa hơn nữa gắng tầm chuyên,
Lý chánh khuyên răn giữ mối giềng;
Công quả công trình công phu cố,
Thì lo thoát tục sẽ về Tiên.
*
* *

Tiền truyền ban phước cả đàn trung,
An toạ lóng nghe dạ não nùng;
Tiếng nhạn bắn thinh Đông qua Á,
Rồi ngày rối loạn thấy sầu nung.
*
* *

Nung nấu đạo tâm để thoát nguy,
Gìn cho nỗi khổ dạ sầu bi;
Ý cao thâm của lời Tiên dạy,
Không gắng tìm xem những diệu kỳ.
*
* *

Diệu kỳ ẩn hiện ở lời Tiên,
Trẻ khá liệu lo cố gắng chuyên;
Đọc để tường tri lời Tiên Phật,
Đừng ham véo vắt giọng đờn Tiên.
*
* *

Đờn Tiên hể hiểu phải tìm xem,
Lý lẽ cao thâm vén bức rèm;
Ngày Hội Long Hoa hiền sẽ rõ,
Cái ngày vạn vật phải đòi phen.
*
* *

Đòi phen khổ não vì Hoa Long,
Đức trọng mới mong vượt khổ lòng;
Cái bả tà tâm xua đuổi nó,
Thì người khoẻ được nỗi lòng trong.

THI BÀI

Lòng đạo đức nấu nung âm chất,
Dạ hy sinh thước mực giữ tròn;
Công kia sánh tợ đình hòn,
Quả kia sánh tợ non mòn đấy nghe.
Đời phải cần dặt dè mọi nỗi,
Muốn nên người phải gội buội nhơ;
Chung nhau bám lấy cơ đồ,
Lời Cha truyền dạy qui Đạo vàng.
Chớ đừng tưởng rằng đàng Đại Đạo
Hễ lập công đào tạo nen căn,
Mà cho làm chẳng trang bằng,
Thì công kia mõi lòng nhân kia sầu.
Người cần hiểu đuôi đầu tâm lý,
Phải tuỳ thời huỷ trí nhơn tâm;
Dìu nhau tựa núi tựa sông,
Tựa bầu đào tửu bên trong bên ngoài.
Muốn muồi thơm bay ngay chất mngất,
Muốn người khen đố tật bỏ xa;
Thì là tránh khỏi chữ tà,
Chữ tà tránh đặng khỏi mà vướng lòng.
Ngưòi lãnh đạo hiểu trong hiểu đục,
Mầm căn duyên phong tục Trời trao;
Tỏ rằng là đứng anh hào,
Thì bao khổ mộng rtrước sau bỏ lìa.
Lòng quân tử danh bia đa tạc,
Dầu gió lay nào chác được đâu;
Cũng như Đạo đã ghi sâu,
Vào thiêng cổ thụ phai đâu được nào.
Người nhi nữ chùi lau liệu lượng,
Tuỳ thời cơ chí hướng trượng phu;
Liệu lo săn sóc công phu,
Với người quân tử như dù tựa thân.

Thân phải núp ân cần dưới bóng,
Để bóng che khỏi phỏng da trần;
Nên người ái nữ đai cân,
Lòng son dạ sắc phong trần lâm nguy.
Phải hiểu chữ tu mi thiết thạch;
Phải hiểu lời đờn ngách vạch tai;
Dù cho muôn bước dậm dài,
Nữ nhi khổ não đangh81 cay cũng đành.
Đừng tưởng rằng Trời Xanh chẳng biết,
Không thuận chiều hào kiệt tệ hư;
Nhớ rằng quân tử nào từ,
Những lời thiết thạch nên hư tại người.
Công tròn quả mãng vui cười,
Mới mong thoát khỏi nụ cười trần lao.


Theo lời Đức Văn Tuyên Khổng Thánh, hôm nay Lão có bổn phận đến để giải lằn hắc khí đang trú ẩn nơi Huỳnh Liên Phủ Tự (HLPT). Nhưng muốn cho lẽ phải ra trắng, muốn sự lầm lạc sửa chữa, đứng vào phương diện Giáo Tông Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, bao giờ Lão cũng có đủ huyền diệu để thiên biến vạn hoá mọi vật dưói trần. Nhưng nghĩ vì Cơ Đạo là một Cơ Đồ độ rỗi chúng sanh thoát trần ái khổ luỵ. Cơ Đạo dùng huyền diệu cơ bút để thức tỉnh chúng sanh, thì mọi lẽ trắng đen của trần đứng trong bổn phận các vị lãnh đạo các cơ quan hệ trọng cần phải giải quyết được dẹp bỏ nỗi trở lòng. Nếu bất tuân cưởng bách lời dạy Thiêng Liêng sẽ bị phạt một cách hữu hình. Đây chư đệ, đừng tưởng Lão nói doạ hâm chi đâu. Đó là vì quá thương kẽ trần nên Lão có đôi lời tâm huyết. Chư đệ muội nhớ rằng lòng nhơn Thiêng Liêng bao giờ cũng sẳn, nhưng Luật của Tam Giáo Toà nào vị được ai, mặc dù kẻ ấy là Tiên đi nữa. Cười .
Cơ Quan Hiệp Thiên Học Vụ nẫy sanh ra do Huỳnh Liên Phủ Tự. Người đã thế Thiên dựng lập Ngôi Tịnh Đường đây hầu đã dầy công phu với Đạo, công phu mặc dầu kiên cố, nhưng phần chất phàm còn nặng nơi lòng thì là một cản trở của bước hành trình tiến hoá cho Hiệp Thiên Học Vụ vậy. Vì nơi Cơ Quan HTHV nên Lão không quản chi, giáng đàn hôm nay để giải quỵết cho xong. Chư phận sự HTHV hảy lấy cộng tâm xét đoán đôi bên, nhưng không nên phân biện ra lời nói nghe. Đó là một sự chạm lòng tự ái hiểu chăng?
ĐỊNH, nghe Lão hỏi đây : Vì lý do gì hiền muội lại quì trrước Thiên Bàn khóc lóc ?
ĐỊNH bạch: Vì chồng cvủa đệ tử cắn đắng làm cho đệ tử khổ tâm, khó nỗi tâm đầu ý hiệp, nên bây giờđệ tử chỉ muốn tự vận cho rồi để lập công bằng chơn linh mà thôi.
Tại sao điển ký không biên hết lời bạch ?
KHA bạch: "Bạch Đức Tiên Trưởng, con không nghe ngài truyền dạy".
Hiền đệ nhớ ghi những đại cương lời bạch nghe.
Đây Lão hỏi NGHI, hiền đệ, trước những lời của Định đã bạch vừa qua, hiền đệ có phạm vào một chi tiết chi chăng NGHI bạch: Bạch Đức Tiên Trưởng, tôi có khuyên Ngọc Định Hương lo tu hành, còn sự ngoài thế gian nên dẹp bỏ đi. Vì chạm lòng tự ái nên Định phiền lòng. Tội chí quyết dẫn dắt lên đường đạo đức, như lời đã hứa trước kia chớ không có sái quấy chi trong sự ấy.
Đứng về phương diện Giáo Tông của nền Đại Đạo, Lão chứng thật rằng lời nói thốt ra của hiền cũng như tâm vậy. Lão rất khen cho hiền đệ giữ tròn một ti8nh thần đạo đức. Lời cương quyết bao giờ cũng trọng lẽ phải. Nhưng có lẽ vì tuổi già chồng chất, tinh thần suy kém nên hiền đệ quên rằng: Đối với nhi nữ thường tinh phải dụng lấy giọng du dương khuyên dạy. Bao giờ cũng lấy lời êm tiếng ngọt để dẫn dắt từ chỗ quấy đến chỗ phải, từ nơi tối đến nơi sáng. Đành rằng nơi kia là sáng rỡ, hưởng được không khí thanh cao mà thiếu đi những lời ngon ngọt, chưa chắc gì dẫn dắt được hiểu chăng?
Tóm tắt lại, Lão rất hài lòng lúc nào đến lúc nào, lòng chơn thật của đệ vẫn giữ nơi tâm của hiền đệ. Lão chứng chắc, an toạ.
Đàn cơ hôm nay đáng lẽ Lão rất đỗi phiền phức chư vị, tại sao chư vị lại thốt những lời đau tâm thế ấy.
Chư nhị đệ định tâm để nghe Lão dạy đây:
Riêng phần Định nghe: Muốn cho đời khỏi bảo ta là nhi nữ thường tình, trước những lời ngon ngọt ta phải cương quyết sô ngã, và trước những lời chơn lý thành thật dù gắt gỏng ta phải phụng sự vui vẻ thêm.
Hiền muội tự xưng là Nữ Kiệt của Thầy Mẹ, thì trước cử chỉ ấy, hiền phải tiêu biểu thế nào cho xứng đáng con dòng cháu giống. Sự hy sinh của đời bằng cách tự quyên sinh là một tội vô cùng vô tận, sẽ trở lại côn trùng thảo mộc để đền tội. Đó là Luật Luân Hồi, đừng tưởng rằng muốn trành đời là dễ đâu ? Lão đứng về phương diện Ơn Trên, chỉ có bổn phận dạy dỗ, chớ không có bổn phận chỉ trích, nhưng Lão đoán cho kỹ, giữa thời niên thiếu, chính hiền muội đã làm khổ người thì giờ nay người làm khổ lại. Cạu Tạo Hoá bao giờ cũng mắc mỏ công bình. May mắn thay ! Lúc tuổi già hiền muội lại gặp Đạo Thầy, nên mới được thế nầy, nhược bằng không thì từ tâm hồn lẫn xác thịt phải khổ não trăm chiều đấy. Hăng hái lên trên đường tu niệm, dẹp bỏ tất cả bụi hồng mà tiến bước trên đường đạo đức.
Chính Lão nhìn nhận lời của Nghi thốt ra là chơn chánh, tại sao hiền muội lại cho là mỉa mai ? có phải chăng tại lòng hiền muội đã chất chứa sẳn sự khổ lòng ? Hăng hái, cương quyết xô đẩy những lòng lo khỏi cõi lòng. Nhìn nhận sáng suốt lời nói phải của người tất nhiên ta được bước lên nấc thang cao cấp đấy.
ĐỊNH bạch : Trước đệ tử có gây quả cho người thật,nhưng xin Ơn Trên cũng giải quyết dùm cho bổn phận ai nấy riêng lo vì đệ tử có lòng tự ái, vì không tâm đầu ý hiệp, nên không thể chịu nổi.

Xin Ơn Trên rộng xét cho.
Nếu không ý đem lại hoà khí thì không bao giở Lão dạy Nghi vừa qua là thế nào ?
Ban Hành Sự HTH Vụ trước những tình thế, vậy chư phận sự liệu tính sao đây, bạch Lão biết ?
NGÀ bạch : Ngài phán xét vậy cũng đủ rồi, đệ tử chỉ yêu cầu sẳn có dịp, hiền huynh của đệ tử đi Kiên Giang để tom góp huynh đệ đạo đức nơi địa phương Kiên Giang, để cho luồn hắc khí lần lần tiêu tan đi,
Do theo lời bạch ấy, Lão ban bố chữ thuận tình giữa gia đình của Nghi.
Nếu muốn bên trong về chuyện gia đình mau xong thì Nghi và Sửu nên lai đáo Kiên Giang, và Định cần phải dưởng trí nơi Huỳnh Liên Phủ Tự.
Nhược bằng cải lời ấy thì chư đệ muội sẽ khổ tâm lắm đấy nghe!
Sở dĩ Lão muốn do biết ý kiến của chư phận sự, nhưng tạm gọi là xong, vì càng thốt ra thì đó là phương chạm lòng tự ái.
SỬU, hiền đệ đem bầu tửu đào và hai chung đến trước đây Lão dạy.
Điển Ký biên rõ lời thệ:
"Dưới lằng điển quang của Đức Đại Tiên Trưởng Giáo Tông Tam Kỳ Phổ Độ và dưới sự chứng chiếu của Lôi Công Thần, đệ tử tên họ: . . . . . . . . . . .
. . . tuổi, xin thề rằng: Kể từ đây trở đi, dẹp bỏ những sự tà tâm khảo đảo, yêu thương nhau, đoàn kết nhau, tin cậy nhau, để nghe dạy bảo trên con đường Đại Đạo. Nếu tôi còn chất chứa nơi lòng những sự ích kỷ cá nhân, thì chịu dưới sự hình phạt của Đức Lý Đại Tiên Trưởng và Lôi Công Thần, tôi xin chịu tội,
Huệ Minh, rót tửu đào.
Lời thề ấy là tuỳ nơi lòng nhị đệ.
Nghi, hiền đệ đủ can đảm để lập thệ chăng ?
Nghi bạch : Xin vâng và lập thệ theo tuyên thệ vì bản tuyên thệ Thần Lôi Công giữ để chờ ngày nào sái lịnh, sẽ bị dưới hình phạt ấy.
Định, cũng lập thệ y như vậy. (Định lập thệ y như vậy " . . . ."
Lôi Công Thần có lời chào chư Thiên Mạng, trở lại với bổn phận thiêng liêng với hai tờ tuyên thệ.
SỬU, hiền đệ hảy đem hai ly tửu đào trước Nghi và Định ẩm để nhắc nhở nơi lòng lời tuyên thệ tối cao quan trọng kia. Tiếc vì Điển Ký không viết đủ lời bạch để kỷ niệm.
Huệ Minh, đem bầu tửu đào đến trước Ngọc Cơ được Lão bố điển Thiêng Liêng cho chư phận sự Hiệp Thiên Học Vụ ẩm lần chót kể từ nay trở đi, sự ban thưởng tửu đào sẽ gián đoạn, vì nhận thầy tinh thần chư vị còn sút kém nên Lão mới bố điển chút huyền diệu Thiêng Liêng.
Vậy thì chư phận sự hảy xem giọt tửu đào đây là giọt tửu dào mà kể từ đây trở đi chắc gì còn uống được nếu không đoạt được những kỳ công đắc thắng huy hoàng.
Huệ Minh, đem bầu tửu đào để trước Ngọc Bút dặng Lão bố điển nghe.
Sau khi bải đàn chư phận sự chia sớt huyền diệu tửu đào để ảm và dặn lòng lúc nào cũng nhớ bổn phận Thiêng Liêng và lời thề vừa qua của chư phận sự.
Tiên đây, khi Hiệp Thiên Đài cất bước hành trình có Đại Tiên Diệt Tâm Phong ủng hộ, nghe:
Trước khi cất bước hành trình, chư phận sự Hiệp Thiên Đài làm lễ trước Thiên Bàn.
Bầu tửu đào , Lão nhờ Sửu phân phát cho các anh em huynh đệ sau khi bải đàn và trước khi ẩm phải quì trước Thiên Bàn "Thành Tâm Cảm Tạ Thiêng Liêng".

Giờ nay để dứt những chuyện riêng và phận sự trước khi gát bút Lão có đôi lời chúc chư phận sự Hiệp Thiên Đài đoạt được kỳ công đắc thắng vẻ vang và xin chào cả đàn trung nam nữ. LÃO KIẾU. THĂNG

Trở lại Mục Lục

Thư Viện 1      4   5